Diệp Bạch nhìn lại, không thấy dương bản nguyên đâu, mới yên tâm dừng lại, thở phào nhẹ nhõm.
Mém tí nữa, ta bị đám người Viêm gia bắt gặp rồi, lấy được âm bản nguyên rồi, cho dù bọn chúng có dương bản nguyên, cũng không thể phát huy hết sức mạnh.
Diệp Bạch cười thầm.
Xong lại nhìn về phía xa xăm, mà nghĩ.
Bàn cờ đã có, ta chỉ thiếu mỗi quân cờ, với thực lực hiện tại, tốt nhất ta vẫn không nên, để đám người Viêm gia phát hiện.
Diệp Bạch nhìn sang âm bản nguyên.
Với thực lực của ta, vẫn chưa thể dung hòa linh lực thuần dương, với linh lực thuần âm, chuyện này xem ra phải để sau vậy.
Âm bản nguyên lúc này lên tiếng nói.
"Diệp đế, ta khuyên ngươi nên bỏ cuộc đi a, cho dù ngươi có làm gì, kết quả vẫn không thay đổi đâu."
Diệp Bạch nghe mà ngẫm nghĩ.
Lời cô ta nói, cũng đúng mấy phần, nhưng thế thì đã sao, thời gian vẫn còn dài, ta bây giờ cứ tìm kiếm đồng minh, nâng cao thực lực, cộng thêm mưu kế của ta, nhất định có thể thắng Viêm gia.
Diệp Bạch nghĩ xong, sắc mặt không chút thay đổi, nói.
"Ngươi đang khinh thường ta?"
Diệp Bạch bóp chặt tay, âm bản nguyên bỗng cảm thấy đau nhứt dữ dội, cô đưa tay lên, cầu xin.
"Ta, ý của ta không phải vậy."
Diệp Bạch nghe xong, dừng lại, cúi đầu xuống, nhìn người trước mặt mà hỏi.
"Vậy ý của ngươi là gì?"
Âm bản nguyên hít một hơi thật sâu, rồi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3363721/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.