Cả hai lại tiếp tục đi, bây giờ họ phải trở về kinh thành, càng sớm càng tốt, Uyển Đình đi trước dẫn đường, còn Diệp Bạch theo sau.
"Diệp tiên nhân, chúng ta sắp đến kinh thành rồi, chỉ cần đi khỏi thôn trước mặt là tới."
Diệp Bạch đang đi, nghe tiếng Uyển Đình nói, liền nhìn lên, phía trước có một cái thôn nhỏ, nhìn rất hoang sơ, tồi tàn, chưa kịp nghĩ gì, Uyển Đình lại lên tiếng nói tiếp.
"Diệp tiên nhân, hay là chúng ta đi đường vòng đi a."
Nghe Uyển Đình nói vậy, Diệp Bạch liền lên tiếng hỏi.
"Sao ta lại phải đi đường vòng?"
Uyển Đình thấy Diệp Bạch thắc mắc, liền giải thích.
"Thôn phía trước, đã bị đám người Vương Thế chiếm, chúng ta tốt nhất nên đi đường vòng."
Diệp bạch nghe vậy, lại càng hứng thú, bước nhanh về phía trước.
"Chỉ là mấy tên phế vật, có gì phải sợ a?"
Nói xong, Diệp Bạch cũng đã đi đến dưới cổng thôn, có hai tên lính canh gác ở đó, thấy người lạ, bọn chúng liền hỏi.
"Ngươi là ai? Ở bộ phận nào?"
Diệp Bạch vỗ vai một tên, cười đáp.
"Ta là đế."
Nói xong, dùng lực mạnh hơn, bóp nát cơ thể tên lính đó, tên kia thấy vậy, trên tay cầm thương, muốn tấn công Diệp Bạch, nhưng còn chưa kịp làm gì, đã bị Diệp Bạch dùng tay còn lại, bóp nát cơ thể như tên kia.
Làm xong những việc này, Diệp Bạch ung dung đi vào trong, tên lính gác vừa bị Diệp Bạch bóp nát cơ thể, vẫn chưa hoàn toàn chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3358242/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.