Đang lúc Thẩm Thu Linh buồn bực không vui , nhận được điện thoại của một người bạn không thân lắm , Thẩm Thu Linh cúp điện thoại liền đi ra cửa.
"Thu Linh, gần đây cậu như thế nào ?" Mạnh Dao liếc mắt một cái liền nhận ra Thẩm Thu Linh mấy năm không thấy , cười chào hỏi.
"Mạnh Dao, cậu cũng tới thành phố S hả ?" Đối với sự xuất hiện của Mạnh Dao , Thẩm Thu Linh có chút buồn bực, phải biết Mạnh Dao là không thích sống ở trong nước , hơn nữa vẫn định cư ở nước ngoài, làm sao đột nhiên nghĩ đến việc trở về nước đây? Cô cũng nhận ra Mạnh Dao không phải là vì về nước thăm mình . Mặc dù nói bọn họ quen biết từ khi còn bé nhưng là giữa hai người liên lạc cũng không nhiều, cho nên cũng chưa nói tới có bao nhiêu giao tình.
"Mình đến xem đối tượng kết hôn ." Mạnh Dao cầm lên cà phê nhấp một ngụm nhàn nhạt nói qua.
"Người nào vậy ?" Thẩm Thu Linh có chút ngạc nhiên hỏi thăm, Mạnh Dao vẫn tôn thờ chủ nghĩa độc thân cũng sẽ bởi vì trong nhà mà kết hôn sao?
"Thượng Quan Hàn Dạ , cậu biết không?" Mạnh Dao liếc mắt nhìn Thẩm Thu Linh nhàn nhạt nói qua.
"Hàn Dạ à, rất tốt đấy?" Mặc dù trước kia nhà họ Thượng Quan và nhà họ Tần thực lực không phân cao thấp, nhưng là hiện tại nhà Thượng Quan có thể bỏ rơi nhà họ Tần rất xa, hơn nữa Hàn Dạ dáng dấp cũng không kém, có thể cùng người như vậy kết hôn , thật sự là rất tốt.
"Rất tốt sao? Không có cảm thấy, hơn nữa hắn giống như đã có bạn gái !" Mặc dù cô là người theo chủ nghĩa không cưới nhưng là cô cũng không cho phép người đàn ông của mình ở bên ngoài sung sướng với người phụ nữ khác .
"Hắn biết cậu đến rồi sao?"
.
"Không biết, chỉ là biết chuyện hôn nhân cùng với mình thôi ." Mạnh Dao nhìn ngoài cửa sổ lắc đầu một cái.
"Vậy cậu tính toán như thế nào?" Thẩm Thu Linh nhìn Mạnh Dao ngồi đối diện với mình giống như thấy được mình trước kia, trong lòng không khỏi có chút bận tâm. Cô không hy vọng Mạnh Dao đi lại con đường của cô .
"Cậu nói mình sẽ như thế nào?" Mạnh Dao hướng về phía Thẩm Thu Linh cười nhạt hỏi ngược lại, chỉ cần là thuộc về cô thì cô tuyệt đối sẽ không cho bất luận kẻ nào cướp đi , đàn ông cũng thế . Chỉ có cô vứt bỏ người khác, tuyệt không cho phép người khác bỏ rơi cô.
"Đừng xúc động, coi như hắn có người khác thì thế nào, cùng lắm thì cho người phụ nữ kia một khoản tiền để cho cô ta rời đi là được , hơn nữa Hàn Dạ cũng không có cự tuyệt đính hôn , cậu có thể nói chuyện với hắn để xem ý hắn như thế nào ?" Nhìn Mạnh Dao kiên quyết, Thẩm Thu Linh ở bên cạnh tận tình khuyên giải , nếu như ban đầu cô không phải xúc động như vậy, không đi tìm Hạ Toa gây chuyện , hiện tại Tần Lạc sẽ không có khả năng đối với cô lạnh nhạt như vậy đi.
"Thu Linh, làm sao cậu lại thay đổi như vậy ? Cậu trước kia không phải như thế ? Tại sao có thể đối với tình địch nương tay đây? Cậu nói cho mình biết sau khi cưới cuộc sống của cậu có được hay không?" Nhìn Thẩm Thu Linh không ngừng khuyên mình, Mạnh Dao trong lòng có chút buồn bực, mặc dù cô cũng nghe được một chút lời đồn đãi, nhưng cô không tin Thẩm Thu Linh sẽ thua bởi một người phụ nữ như vậy .
"Mình trước kia quá tùy hứng, thật ra thì rất nhiều chuyện là do chúng tự mình tạo thành, mình không hy vọng cậu lại giống mình, coi như kết hôn cũng sống không vui vẻ , thật ra thì xem ba cậu hay ba mình có thể giành hết tình cảm cho mẹ chúng mình không ? Họ không có gặp gỡ bên ngoài sao?" Thẩm Thu Linh cười nhạt, nhìn Mạnh Dao có chút bất đắc dĩ nói , những người tình của ba cô mà cô biết thì có đến năm người đấy là còn chưa nói đến những người mà cô không biết , nhưng mẹ của cô có thể như thế nào đây? Ngày ngày còn không phải là cố gắng sống , so đo quá nhiều, sẽ chỉ làm mình càng sống mệt mỏi hơn thôi.
Nghe Thẩm Thu Linh vừa nói như thế, Mạnh Dao cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, cô chính là không muốn giống như mẹ mình nên mới có thể lựa chọn không cưới , chẳng lẽ đến cuối cùng vẫn là không thể đi được lên trên con đường này sao?