Đi ở trên đường thành phố F , nhìn người đến người đi , Tiêu Thần nắm tay Hạ Toa thật chặt, sợ chính mình không cẩn thận sẽ lạc mất Hạ Toa . Thành phố xa lạ, để cho hắn cảm thấy lo lắng.
"Hạ Toa, em thật sự không đi sai đường sao?" Tiêu Thần có chút bận tâm hỏi thăm Hạ Toa.
"Hình như thật sự đi nhầm." Hạ Toa nhìn trái nhìn phải, có chút như đưa đám nhìn Tiêu Thần nói.
"Không phải mẹ em nói có người tới đón chúng ta sao? Em gọi điện thoại hỏi một câu đi ." Tiêu Thần thở dài, dắt Hạ Toa đi tới ven đường, an ủi.
"À." Hạ Toa từ trong túi lấy điện thoại di động ra, móc ra vừa nhìn, không khỏi hướng Tiêu Thần le lưỡi một cái, cô xuống máy bay sau quên mở điện thoại di động.
"Ba em kêu chúng mình đi taxi về, đây là địa chỉ." Hạ Toa cầm điện thoại di động đưa tới trước mặt Tiêu Thần nói đến.
"Được rồi , đi thôi." Tiêu Thần liếc mắt nhìn địa chỉ, gật đầu một cái, đi tới bên lề đường, giơ tay vẫy xe
"Nhà này đây." Tài xế dừng xe, chỉ vào một ngôi nhà nói.
"Cám ơn " Tiêu Thần gật đầu một cái, trả tiền, mở cửa xe xuống xe, sau khi mở cốp xe, lấy ra một đống đồ mà mình mua , cùng Hạ Toa cùng nhau mang vào.
"Mua nhiều như vậy làm cái gì? Hai người bọn họ không ăn nhiều đâu ." Hạ Toa nhìn đống thuốc bổ có chút không vui nhìn Tiêu Thần.
"Quà nhiều thì người không trách." Đối mặt Hạ Toa trách cứ, Tiêu Thần cũng không thèm để ý, hì hì cười một tiếng.
"Hạ Toa, sao mà trễ như vậy mới về ? Đây là?" Nghe được tiếng chó sủa, Cố Xuân Mai vội chạy ra, mở cửa sắt ra, nhìn Tiêu Thần bên cạnh Hạ Toa hỏi thăm.
"Bạn trai con , Tiêu Thần." Hạ Toa đem mấy thứ hướng trong lòng Cố Xuân Mai đưa tới , lại từ trong tay Tiêu Thần cầm lấy mấy thứ, hướng trong nhà đi vào.
"Chào bác." Nhìn Hạ Toa hướng trong nhà đi tới, Tiêu Thần có chút xấu hổ nhìn Cố Xuân Mai nói.
"Ừ, chào cháu, vào nhà ngồi đi ." Cố Xuân Mai dò xét Tiêu Thần một cách cẩn thận , trong lòng vẫn là rất hài lòng , vốn còn lo lắng không biết nên nói chuyện về Tần Lạc như thế nào với Hạ Toa , thấy Tiêu Thần xong , suy nghĩ một chút cũng không có ý định nói.
"Mẹ, ba con đâu?" Ở bên trong phòng quay một vòng, không nhìn thấy ba của mình, Hạ Toa đi tới cửa, hỏi thăm .
"Ba con làm thêm giờ, buổi tối mới về ." Cố Xuân Mai nhìn Hạ Toa, cười nói.
"Ai, Tiêu Thần mua hai chai rượu ngon, buổi tối ba có thể uống một ly rồi." Hạ Toa đi tới bên cạnh Tiêu Thần , cầm lấy trên tay hắn hai chai rượu Mao Đài thượng hạng, cười tủm tỉm mà nói .
"Hai đứa cũng vậy, tới thì tới, cần gì mua nhiều đồ như vậy." Nhìn đống đồ trên bàn , Cố Xuân Mai có chút trách cứ nhìn Hạ Toa.
"Tiêu Thần mua, còn có lần trước mẹ nói thích cái khăn quàng cổ đó, anh ấy cũng mua cho mẹ." Hạ Toa giống như hiến vật quý từ một đống vật phẩm tìm ra cái khăn quàng cổ đưa tới trước mặt Cố Xuân Mai .
"Cám ơn cháu, về sau tới thì tới, không cần khách sáo như thế." Cố Xuân Mai nhận lấy khăn quàng cổ, có chút cảm động nhìn Tiêu Thần, chiếc khăn quàng cổ này cô thích đã nhiều năm rồi, nhưng cảm giác quá đắt, không nỡ mua, không nghĩ tới năm nay có người đưa cho.
"Bác gái, bác thích là tốt rồi , tiền kiếm được chính là để tiêu xài mà ." Thấy Cố Xuân Mai dáng vẻ vui mừng, trái tim lơ lửng của Tiêu Thần buông xuống một nửa, buổi tối nếu có thể được lòng ba của Hạ Toa nữa, vậy thì quá hạnh phúc.
"Cám ơn cháu , hai đứa vào trong nhà nghỉ một lát đi, mẹ đi mua thức ăn ." Cố Xuân Mai không đợi hai người nói gì, liền từ một bên cầm lên ví tiền của mình , vác lấy một cái rổ đi ra ngoài.
"Mẹ em lúc nào biết mua thức ăn á!" Nhìn mẹ mình cắp một cái rổ đi ra cửa , Hạ Toa đứng ở cửa nhà lẩm bẩm.
"Mẹ em là người tốt ." Tiêu Thần cũng không có nghe được Hạ Toa lầm bầm chẳng qua là cảm thấy Cố Xuân Mai rất dễ gần .