Giống như trong một đêm, Tống Tử Phong trở thành người được quan tâm nhất thành phố S , mọi tờ báo, tạp chí, tin tức trên TV , đều đưa tin về một năm thành công vừa qua của hắn , là người trẻ tuổi nhất trong giới đầu tư tài chính , cũng là người được mọi người đua tranh muốn mời nhất.
Hạ Toa lười biếng nằm trên ghế sa lon, xem ti vi , không khỏi lắc đầu , hắn quả nhiên khác trước kia . Cô thật đúng là xem thường hắn. Đang suy tư, chuông cửa vang lên.
" Mua thức ăn lại không mang chìa khóa sao?" Hạ Toa lẩm bẩm mở cửa, nhưng đứng ở ngoài cửa sắt lại là Kha Nham, đây cũng là để cho cô giật mình không nhỏ. Cô cảm thấy mình và Kha Nham không còn có cái gì có thể nói, thuận tay muốn đóng cửa.
"Hạ Toa, cô hãy nghe tôi nói, tôi đang mang thai con của Tần Lạc." Kha Nham nhìn Hạ Toa có chút khổ sở cười cười.
"Vào đi!" Hạ Toa có chút không vui mở cửa, đem Kha Nham mời đi vào.
"Tôi với Tần Lạc đã chia tay rồi, tôi không giúp được cô cái gì." Nhìn Kha Nham bụng to nặng nề, Hạ Toa có chút im lặng.
"Tôi biết rõ, tôi gọi điện thoại cho Tần Lạc nhưng anh ấy không nghe máy , cô có thể giúp tôi hẹn anh ấy không ?" Kha Nham nhìn Hạ Toa khẩn cầu , cô biết mình thật xin lỗi Hạ Toa, nhưng chuyện cho tới bây giờ cô thật không biết nên làm sao mới phải.
Trên TV vẫn phát hình có tin tức của Tống Tử Phong , Kha Nham trong mắt lóe lên một tia sầu lo, thật ra thì cô cũng không biết đứa nhỏ trong bụng rốt cuộc là ai , cô và Tần Lạc chỉ xảy ra quan hệ có một lần , nhưng cô và Tống Tử Phong lại xảy ra rất nhiều lần, hơn nữa còn là ở cùng trong một tháng đó . Cô không thể không đi tìm Tống Tử Phong, nhưng hắn đã sớm không hề ở chỗ cũ nữa , điện thoại di động cũng đổi số, cô căn bản không tìm được. Vốn là cô muốn đi công ty tìm , nhưng cô thật không mặt mũi thấy đồng nghiệp, cũng sợ gặp phải Thẩm Thu Linh.
"Tôi làm sao phải giúp cô ?" Nhìn bụng bầu nặng nề của Kha Nham , thật ra thì trong lòng Hạ Toa rất đố kỵ , cô và Tần Lạc ở chung một chỗ cũng gần nửa năm, cũng không có dùng biện pháp ngừa thai nào , nhưng một chút động tĩnh cũng không có, tại sao Kha Nham chỉ có một lần liền mang thai đây?
"Tôi biết trước kia đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với cô , nhưng là đứa bé vô tội, mong cô nể tình đứa bé giúp tôi một lần được chứ?" Kha Nham nói xong định quỳ xuống trước mặt Hạ Toa .
"Đừng quỳ tôi , tôi không chịu nổi, nể mặt tôi và cô quen nhau , tôi liền giúp cô hẹn anh ấy ." Hạ Toa nhìn quần áo trên người Kha Nham , biết cô sống cũng không được tốt lắm , nhất thời mềm lòng đồng ý.
"Cám ơn cô, cô cũng đã nhìn ra, tôi cũng không khá lắm, thật ra thì nhà tôi điều kiện cũng không tệ lắm, nhưng tôi xảy ra chuyện như vậy, tôi không muốn bọn họ lo lắng, càng không muốn để cho bọn họ ở trước mặt họ hàng không ngóc đầu lên được. Cho nên sau khi rời khỏi công ty tôi vẫn chưa về nhà, chỉ là tìm một chỗ để ở, cô cũng biết bình thường tôi tiêu xài thoải mái quen rồi, cũng không có gì để dành, cho nên…" Nói tới chỗ này Kha Nham có chút xấu hổ cười cười, cô nghĩ bỏ đứa bé đi , nhưng là suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn là không có chịu, mắt thấy tiền để dành sẽ phải dùng hết , không có cách nào nữa mới nhắm mắt đi cầu Hạ Toa .
"Thôi, chuyện lúc trước đã trôi qua rồi, cô nói đúng, đứa bé là vô tội, nếu đứa bé này thật sự là của Tần Lạc , tôi muốn anh ấy sẽ phụ trách , chỉ là Thẩm Thu Linh cũng không phải là dễ đối phó , chính cô cẩn thận." Nhìn bộ dạng bây giờ của Kha Nham , nghĩ đến Thẩm Thu Linh , Hạ Toa không nhịn được nhắc nhở .
"Cái này tôi biết rõ , cám ơn cô, Hạ Toa." Thấy Hạ Toa đồng ý, tâm tình Kha Nham rốt cuộc buông xuống, cô cũng không hy vọng xa vời Tần Lạc sẽ cho cô danh phận, chỉ là hi vọng đứa bé sinh ra có thể có cuộc sống tốt là được rồi.
" Tôi đi gọi điện thoại, một lát nữa tôi bảo Tiêu Thần đưa cô đi, tôi sẽ không đi ." Hạ Toa nói xong cầm điện thoại di động lên , nhấn số gọi.