Chương trước
Chương sau
Nhìn bóng lưng của Tiêu Thần và Hạ Toa rời đi , Hàn Dạ đi tới trước mặt Tần Lạc vỗ vỗ bờ vai của hắn, cái gì cũng không nói, hai người hướng tới phòng nghỉ phía sau hậu trường đi tới.
"Linh Lan , anh và Tần Lạc có một số việc cần nói , nếu không anh cho người tới đưa em về nhà, thời gian cũng không còn sớm." Nhìn Linh Lan đứng ở cửa , Hàn Dạ dịu dàng hỏi thăm.
"Để Tiêu Thần đưa em là được rồi , cần gì phải gọi người tới đây?" Linh Lan cũng không biết Tiêu Thần và Hạ Toa đã đi trước, nhìn Hàn Dạ khẽ cười nói.
"Bọn họ đã đi rồi, để anh kêu tài xế đưa em về đi thôi." Tần Lạc nhìn Linh Lan , cũng không đợi cô nói thêm cái gì, trực tiếp bấm điện thoại cho tài xế của mình.
"Vậy cám ơn." Hàn Dạ hướng Tần Lạc gật đầu một cái, mỉm cười nói.
"Hôm nay tôi nghĩ sẽ uống chút rượu , cho nên liền kêu tài xế." Không đợi Hàn Dạ tiếp tục hỏi thăm, Tần Lạc chủ động giải thích. Buổi biểu diễn thời trang hôm nay là hắn bỏ tiền ra tổ chức, cũng là hắn nhờ Hàn Dạ thông báo Tiêu Thần và Hạ Toa tới, nguyên nhân rất đơn giản, chính là hắn rất muốn gặp Hạ Toa một lần . Mặc dù vừa bắt đầu Hạ Toa đối với hắn giọng điệu cũng không tốt, nhưng hắn biết đó là bởi vì trong lòng của cô còn có hắn, nếu không thì sẽ không có nói chuyện với hắn , nhưng chưa từng nghĩ đến Mộc Uyển Nhi thế nhưng lại tự cho là đúng chính là đi lên thay mình ra mặt.
"Hôm nay không cần chờ anh , ngủ trước đi." Nhìn xe của Tần Lạc đã lái đến trước mặt, Hàn Dạ hướng về phía Linh Lan dặn dò .
" Vâng." Linh Lan thuận theo gật đầu, cũng không hỏi tới Hàn Dạ lúc nào thì trở về, ngồi lên ô tô.
Tần Lạc đi tới tủ rượu bên trong gian phòng, cầm lên một chai đi vào phòng nghỉ sát vách , phịch một tiếng nặng nề đóng cửa lại.Tự mình cầm lên một chai đi tới trên ghế sa lon cũng không nói chuyện, tự nhiên uống.
Tần Lạc luống cuống, Hàn Dạ thở dài cũng có chút bất đắc dĩ, mới vừa rồi Hạ Toa và Tần Lạc ở phía sau hậu trường , Tiêu Thần đã ở bên ngoài trở mặt với hắn . Hiện tại Tần Lạc lại làm bộ dáng này, hắn này người tốt làm cũng quá khó khăn.
"Rốt cuộc thế nào?" Hàn Dạ nhìn Tần Lạc bộ dạng chán chường , la hét.
"Tôi thật sự rất muốn cô ấy , tôi cho là tôi có thể buông tay , nhưng tôi không bỏ được!" Tần Lạc nói xong thế nhưng ôm đầu mà khóc , hắn thật cho là mình có thể buông tay, có thể đã thấy ra, dù sao thời gian hai người ở bên nhau cũng không phải rất dài, nhưng mỗi khi đêm khuya yên tĩnh , nhớ tới cô và Tiêu Thần ở chung một chỗ lại làm cho hắn đau tê tâm liệt phế, luôn ám ảnh hắn không cách nào ngủ được . Chính là bởi vì như vậy, lần đầu tiên ở trong tiệc rượu nhìn thấy Mộc Uyển Nhi hắn chấp nhận bao nuôi cô, nhưng Mộc Uyển Nhi cuối cùng không phải là Hạ Toa.
"Vậy cậu muốn thế nào đây?" Hắn biết Tần Lạc rất thích Hạ Toa, cũng biết bọn họ hơn nhiều năm trước kia liền biết, nhưng là bây giờ cục diện lại làm như thế nào vãn hồi đây? Tiêu Thần thời khắc canh giữ ở bên người Hạ Toa , sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ làm Hạ Toa cảm động , hơn nữa bàn về giá trị con người, bàn về bối cảnh, đều không so Tần Lạc kém, quan trọng hơn là Tiêu Thần kiên trì, để cho cha hắn chỉ có thể thỏa hiệp.
"Nếu như mà tôi biết rõ làm sao mới có thể vãn hồi cô ấy, tôi còn khổ sở như vậy sao?" Tần Lạc ngẩng đầu nhìn Hàn Dạ không còn hơi sức nói.
"Nhưng nếu như bây giờ cậu với Hạ Toa ở bên nhau , cậu không sợ Thẩm Thu Linh lần nữa nổi đóa, cô ấy nhưng mà hận Hạ Toa thấu xương ." Nhớ tới những chuyện mà Thẩm Thu Linh làm , Hàn Dạ cũng có chút sợ, hắn không cách nào tưởng tượng đến lúc đó Thẩm Thu Linh đem tất cả đổ đến trên đầu của hắn, ngược lại cũng đi đối phó Linh Lan, như vậy hậu quả thật thiết tưởng không chịu nổi.
"Chuyện của tôi và Thẩm Thu Linh đã chắc như đóng đinh, hôn kỳ cũng đã định, chắc mọi người sẽ rất nhanh nhận được thiếp mời , thật ra thì cũng không sợ cậu chê cười, Tần gia lần này có chuyện lớn xảy ra, bằng không ông nội tôi cũng sẽ không nhanh như vậy để cho tôi và Thẩm Thu Linh kết hôn, mà tôi ngay cả cự tuyệt cũng không thể nói." Chú ba của hắn tham ô tiền của công ty đi đầu tư vào lĩnh vực nguy hiểm , kết quả đền tiền ngược đáy lên trời, mấy người em họ của hắn chỉ biết ăn uống vui chơi , tất cả mọi chuyện đều rơi vào trên vai hắn , hắn thật cũng mau không chịu nổi rồi.
"Như vậy thì trước yên tĩnh một chút đi, hãy cho nhau một khoảng thời gian , đến lúc đó rồi hãy nói." Chuyện của Tần gia ít nhiều hắn cũng biết một chút, nhưng nhà Nam Cung không phải là hắn làm chủ, hắn cũng chỉ có thể thương mà không giúp gì được, trên tay hắn mặc dù cũng có một chút tiền, nhưng là đối với với Tần gia mà nói cũng chỉ là như muối bỏ biển.
"Ừ, cũng chỉ có thể như vậy." Tháng sau hắn và Thẩm Thu Linh cưới tin này sẽ thông báo cho truyền thông rồi, lúc này đi trêu chọc Hạ Toa, quả thật không phải rất thỏa đáng. Mặc dù Thẩm Thu Linh đã đồng ý hắn không đi tìm Hạ Toa phiền phức, nhưng ai biết người phụ nữ này có thể nổi điên hay không .
"Cậu hãy yên tâm đi, có chuyện gì tôi sẽ nói cho cậu , Hạ Toa bây giờ đã dọn tới khu nhà ở gần công ty của Tiêu Thần nhưng là cậu không phải lo lắng gì , có một đồng nghiệp ở cùng với cô ấy, Tiêu Thần cũng không kiếm chác được gì đâu ." Hàn Dạ sợ Tần Lạc suy nghĩ nhiều, đem chuyện mình biết nói ra.
"Chuyện này tôi cũng biết, cô gái đó tên là Thu Linh Tố, tính cách con người cũng không tệ lắm." Tần Lạc gật đầu một cái, đối với chuyện này hắn đã phái người đi điều tra qua, nếu như không phải là có thể tin thì mặc kệ như thế nào hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp đem người kia đưa đi , cũng may còn rất đáng tin .
" Ừ, cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều, trước xử lý tốt chuyện của công ty đi ." Nhìn tâm tình Tần Lạc đã bình tâm trở lại , rốt cuộc yên lòng, nói ra lời nói thấm thía, dù sao Tần gia cũng coi là một công ty gia tộc lâu năm có uy tín , cũng không thể bởi vì chút chuyện này mà phá hủy thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.