Chương trước
Chương sau
Ba ngày học quy chế rất nhanh đã trôi qua , Thu Linh Tố phát hiện mình không chỉ có bị người mới bài xích, lại vẫn bị người hướng dẫn cố ý gây khó khăn . Nếu không phải là Hạ Toa ra mặt chào hỏi, cô không chừng còn phải bị chỉnh thành cái dạng gì nữa.
"Từ hôm nay trở đi, bốn người các bạn sẽ thay phiên nhau làm thư ký cho quản lý của các phòng ban , trước tôi luyện một tháng, từ tháng thứ hai tôi sẽ bắt đầu phân công các bạn làm thư ký cho boss." Giám đốc nhân sự Giang Nguyên nhìn mấy người, nhẹ nhàng nói qua .
"Trương Lâm, bạn đi bộ phận tiêu thụ tìm quản lý để chào hỏi , Lý Nhiên, bạn đi bộ phận nghiệp vụ , Lưu Phương phương, bạn đi bộ phận phát triển , Thu Linh Tố, bạn đi bộ phận hành chính tìm Lục giám đốc " Nhìn mấy người đi ra khỏi phòng làm việc, Giang Nguyên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, mặc dù Hạ Toa không có nói rõ, nhưng cô thật không dám đem người khác đưa vào bộ phận hành chính.
"Không biết quản lý bộ phận tiêu thụ có dễ chịu hay không , mình nghe nói hắn rất khó tính." Trương Lâm nhìn Lý Nhiên và Lưu Phương Phương có chút thấp thỏm nói.
"Bộ phận nghiệp vụ cũng không tiện , không biết có bắt mình mời ăn uống ở bên ngoài không nữa ." Lý Nhiên cũng là gương mặt như đưa đám.
"Bộ phận phát triển , ở đó không phải là toàn người khó tính sao , tuy nói quản lý là nữ nhưng mọi người đều biết ..." Lưu Phương phương thở dài, có chút ai oán nói.
"Vậy thì có biện pháp gì , mình không có chỗ dựa ." Trương Lâm liếc mắt nhìn Thu Linh Tố ở sau lưng trong lòng rất tức giận .
"Đi thôi, chớ nói." Nhìn Trương Lâm tức giận bất bình , Lý Nhiên lôi kéo Trương Lâm, khuyên giải .
Thu Linh Tố mặc dù đi ở sau lưng mấy người , nhưng căn bản không có chú ý họ nói gì, tâm tình của cô bây giờ giống như là mặt trời phía ngoài kia , trời xanh mây trắng a, cô thế nào cũng không ngờ tới, thế nhưng lại gặp chuyện tốt như vậy, bộ phận hành chính, bộ phận của Hạ Toa , tuyệt đối không cần lo lắng
Tiêu Thần nhìn Hạ Toa, nhàn nhạt cười, tuy nói hiện tại Hạ Toa chuyển đến căn hộ gần công ty , nhưng cơ hội hai người ở chung đã ít đi nhiều so với trước kia . Hắn cũng liền lấy việc công làm việc tư tìm mọi lý do tranh thủ mọi cơ hội để có thể chung đụng với cô.
"Em thật sự hoài nghi, không phải hôm nay anh hẹn khách hàng sao?" Hạ Toa giơ tay lên nhìn đồng hồ , hỏi thăm Tiêu Thần, đã hơn nửa giờ đồng hồ trôi qua mà bóng dáng khách hàng cũng không thấy.
"Khách hàng đã hẹn sang ngày khác rồi, cho nên sáng hôm nay không có chuyện gì ." Tiêu Thần cầm lên cà phê nhấp một miếng, cười rất ngọt.
"Ai, chẳng lẽ anh định ngồi luôn ở đây sao, về đi thôi?" Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Tiêu Thần , Hạ Toa đột nhiên có một loại dự cảm xấu.
"Trên căn bản như vậy không sai." Nhìn Hạ Toa giật mình, Tiêu Thần cười khẽ một tiếng, hắn thích ở cùng với Hạ Toa như vậy , ở một quán cà phê không lớn , tìm một vị trí gần cửa sổ, không có quá nhiều khách, có thể an tĩnh nói chuyện, cũng có thể nhìn người đến người đi ngoài đường .
"Uống xong cà phê có phải hay không cùng anh đi dạo phố, xem một bộ phim , ăn một bữa cơm, rồi vào khách sạn ?" Nhìn bộ dạng Tiêu Thần có chút hả hê , Hạ Toa không khỏi tiếp tục nhạo báng.
"Ừ, anh rất mong đợi đấy !" Nhìn Hạ Toa mặt mũi tràn đầy tươi cười , Tiêu Thần lập tức nhận lấy đề tài, giả vờ muốn đứng dậy kêu nhân viên phục vụ, chuẩn bị tính tiền.
"Được rồi, đừng làm ầm lên , anh uống cà phê đi ." Nhìn Tiêu Thần đứng dậy, Hạ Toa vội mở miệng ngăn cản hắn.
"Thật ra thì anh muốn cũng không nhiều, không cần đi khách sạn , chỉ cần hôn một cái là đủ rồi." Tiêu Thần cười nhạt ngồi xuống, nhìn Hạ Toa có chút uất ức nói.
"Chuyện này sau này hãy nói ." Nhìn Tiêu Thần nháy mắt mong đợi nhìn mình, Hạ Toa chuyển tầm mắt sang ngoài cửa sổ, nhàn nhạt nói qua.
"Ai, anh biết ngay mà , uống xong cà phê trở về công ty thôi." Tiêu Thần có chút như đưa đám nhìn Hạ Toa một cái, không cam lòng nói.
"Thật khó khăn mới được ra ngoài, lát nữa đi xem phim , anh không thể trừ tiền lương của em đấy ." Nhớ tới ba ngày qua , hình như chính mình thật bỏ quên Tiêu Thần, nếu đi ra, vậy thì chơi một ngày cũng được .
"Vậy thì được, anh chọn địa điểm nhé ." Nghe được Hạ Toa nói như vậy, Tiêu Thần lập tức tinh thần lại phấn chấn .
" Vâng , anh quyết định là được rồi." Hạ Toa cầm lên cà phê uống một cái, nhàn nhạt đáp lời.
Nhìn Hạ Toa đồng ý, Tiêu Thần ở bên trong lòng kích động không thôi , xem phim , trong biệt thự của hắn có phòng chiếu phim riêng , đây không phải là vừa đúng sao? Hắn mới không ngu đi đến rạp phim công cộng đâu , tuy nói cũng có phòng VIP , nhưng không thể thoải mái như ở nhà mình được , Tiêu Thần là càng nghĩ trong lòng lại càng sung sướng, hận không được lập tức tính tiền đi về nhà, nhưng khi nhìn Hạ Toa thong thả ung dung uống cà phê, chỉ có thể đợi .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.