Chương trước
Chương sau
Hàn Dạ và Tần Lạc lái xe dọc theo đường nhỏ , Tần Lạc không ngừng nhìn chung quanh, giọng nói của Hạ Toa từ trong điện thoại di động truyền tới để cho hắn có chút không cách nào chịu đựng.
"Sắp tới, đừng lo lắng." Hàn Dạ nhìn GPS, an ủi Tần Lạc.
" Xe máy kìa, chắc ở chỗ này." Hàn Dạ nhìn hệ thống định vị GPS, lại nhìn chiếc xe máy dừng sát ven đường , lạnh lùng nói qua.
Tiếng nói của Hàn Dạ còn chưa rứt, Tần Lạc cũng đã thấy Hạ Toa nằm trên cỏ , người đàn ông kia đang kéo quần của mình, Tần Lạc cầm lên chai nước hoa bên trong xe ô tô , hướng người đàn ông đó vọt tới, nặng nề đập vào đầu của hắn." Con mẹ nó ai dám phá hỏng chuyện tốt của ông ?" Hắn ôm đầu, xoay người hướng về phía Tần Lạc rống to. Vùng này có vài tên côn đồ cắc ké nhìn đến hắn không phải cúi đầu khom lưng lấy lòng, có ai dám can thiệp ?
“ Mày muốn chết." Thấy Hạ Toa nằm dưới đất không có một chút phản ứng, Hàn Dạ xông lên hướng về phía người đàn ông kia đánh cho hắn một trận tơi bời, đừng xem Hàn Dạ vóc người không có cao to như người đàn ông kia , thế nhưng hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Hàn Dạ . Dầu gì thì Hàn Dạ cũng là cao thủ đai đen quyền đạo , thu phục một tên côn đồ như vậy vẫn là dư sức có thừa.
" Hạ Toa ." Tần Lạc ôm lấy Hạ Toa, không ngừng gọi.
"Trước tiên đem cô ấy ôm vào trong xe đi, em gọi điện thoại làm cho người ta bắt tên này mang đi." Hàn Dạ nhìn Tần Lạc đã không còn tỉnh táo bảo .
" Ừ ." Nghe Hàn Dạ vừa nói như thế, Tần Lạc lúc này mới chú ý tới áo khoác của Hạ Toa đã sớm rách nát rồi, trên cỏ gió cũng lớn, vội ôm Hạ Toa ngồi vào bên trong xe.
Hàn Dạ đánh cho hắn nằm trên đất, đi tới cóp xe lấy ra một sợi dây thừng, đem hắn trói vào bên tảng đá, hơn nữa đem lột sạch quần áo của hắn chỉ để chừa lại cái quần lót, một trận gió thổi qua, làm cho hắn lạnh đến mức hai hàm răng kêu lập cập.

"Hạ Toa như thế nào?" Hàn Dạ đi lên xe, đem xe thay đổi phương hướng, hỏi thăm.
"Còn không có tỉnh." Nhìn Hạ Toa nằm trong ngực , Tần Lạc không còn hơi sức đáp trả, trách cứ mình, mới vừa rồi tại sao không đuổi theo ra tới đây? Tại sao có thể mặc cho cô một mình đi loạn đây? Cũng không phải không biết cô là người không phân biệt được phương hướng ? Hắn thật đáng chết, nếu không phải là trên điện thoại di động có định vị GPS, nói không chừng hắn cũng không thấy được cô.
" Anh ấn huyệt nhân trung - giữa mũi và miệng." Hàn Dạ vừa lái xe, quay đầu nơi với Tần Lạc .
" À." Nhìn Hạ Toa trên cổ có vệt dây, Tần Lạc lòng muốn chết đều đã có, không ngừng ôm Hạ Toa .
"Không nên tới, không nên tới." Hạ Toa tỉnh lại, nhưng kêu đôi câu lại ngất đi.
Nhìn cả người Hạ Toa vết thương chồng chất , Tần Lạc nước mắt liền không ngừng rơi xuống, nếu như mà biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, thì hôm nay hắn tình nguyện không tới gặp Hạ Toa , này gặp bao nhiêu tội a.
"Tần Lạc, anh cũng đừng quá tự trách, cũng chẳng ai ngờ Hạ Toa sẽ xảy ra này chuyện này , tên kia em đã thông báo người đi xử lý, sẽ không bỏ qua cho hắn." Từ trong kính chiếu hậu nhìn bộ dạng Tần Lạc tự trách , Hàn Dạ không nhịn được an ủi nâng hắn . Hôm nay chuyện này thật ra thì cũng có một phần lỗi của hắn, hắn nên bảo Tần Lạc đuổi chạy ra, hoặc là mình đuổi chạy theo, dầu gì cũng nên thông báo Tiêu Thần , cũng không phải không biết Hạ Toa là một người không biết phương hướng.
"Hàn Dạ, lát nữa cậu gọi cho Tiêu Thần tới đón cô ấy đi, tôi thật sự không còn mặt mũi để nhìn cô ấy ." Tần Lạc xoa xoa nước mắt, sửa sang lại quần áo cho Hạ Toa, hướng về phía Hàn Dạ nói.
" Sao anh phải khổ như thế chứ? Hạ Toa sẽ không trách anh , hơn nữa anh còn là cứu cô ấy , đây là cơ hội để hai người làm lành , tại sao phải nhường cho Tiêu Thần đây?" Đối với lời nói của Tần Lạc , Hàn Dạ có chút giống như không hiểu.
"Thẩm Thu Linh không phải người hiền lành gì , lúc đính hôn , đã ra tay đánh Hạ Toa, cậu cũng biết hai ngày nữa cô ấy sẽ tới đây , tôi không hy vọng đến lúc đó ccô ấy lại làm ra chuyện gì bất lợi đối với Hạ Toa ." Mặc dù hắn không muốn rời Hạ Toa, nhưng trước mắt vì tốt cho Hạ Toa , hắn cũng chỉ có thể làm ra quyết định như vậy , Tần Di và Tang Thuyết lại không có ở đây, Hàn Dạ cũng có bạn gái, duy nhất có thể chăm sóc Hạ Toa, bảo vệ Hạ Toa cũng chỉ có Tiêu Thần rồi.
"Hạ Toa thật rất cố chấp , anh đính hôn thì không thể cùng anh ở cùng một chỗ sao?" Bao nhiêu người phụ nữ vì tiền mà chấp nhận đi theo một người đàn ông còn lớn tuổi hơn so với cha mình , Hạ Toa và Tần Lạc yêu nhau, tại sao Hạ Toa không thể thỏa hiệp một chút đây?
"Cô ấy chính là cố chấp như vậy “.
"Hai người a." Nhìn thái độ của Tần Lạc , Hàn Dạ thở dài, lắc đầu liên tục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.