Chương trước
Chương sau
Tần Lạc đứng ở bên cửa sổ, ngắm nhìn đường phố dưới lầu , bây giờ đã sắp mười hai giờ rồi, nhưng Hạ Toa vẫn chưa về, hắn có chút tâm thần không yên, hắn cũng biết mình làm như vậy là không tốt, thân phận hắn bây giờ coi như còn yêu Hạ Toa thì thế nào đây? Mặc dù hắn không yêu Thẩm Thu Linh , nhưng cô mới là vị hôn thê của hắn, coi như hắn không thích, cũng không còn biện pháp cự tuyệt.
Tuần sau hắn phải trở về thành phố S , về công ty rồi, Thẩm Thu Linh cũng đi theo hắn về, nhớ tới chuyện này trong lòng hắn thật không thoải mái. Hắn cũng đã đính hôn, về phần phải cấp bách canh người ta như vậy sao? Vốn là muốn thừa dịp trở về thành phố S sẽ nói chuyện với Hạ Toa một chút, cho dù đến cuối cùng hai người không thể đến với nhau , vậy cũng có thể làm bạn bè , nhớ tới bộ dạng Thẩm Thu Linh hai ngày nay nhằm vào Hạ Toa . Hắn thật không cách nào tưởng tượng đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì.
" Tần Lạc , anh còn chưa ngủ sao?" Thẩm Thu Linh từ trong phòng tắm đi ra, trên người chỉ quấn một cái khăn tùy thời có thể cởi sạch , vừa lau tóc, vừa đi đến bên giường ngồi xuống, nhìn Tần Lạc ngơ ngác đứng ở bên cửa sổ, hỏi thăm.
" Em ngủ trước đi." Tần Lạc cũng không quay đầu lại, có chút không nhịn được nói. Hạ Toa cùng Tiêu Thần đến bây giờ cũng không trở lại, hắn làm sao có thể ngủ ?
"Tần Lạc , không còn sớm, chúng ta ngủ đi." Thẩm Thu Linh cũng không nổi giận, cũng không để ý giọng điệu lạnh lẽo của Tần Lạc , cô đã ở Tần gia cũng hơn nửa tháng, nhưng Tần Lạc cũng không có đụng tới cô . Mấy ngày nay hai người mặc dù sống chung một phòng, hơn nữa cô cũng không chỉ một lần ra ám hiệu cho hắn, nhưng Tần Lạc chính là đều không đụng đến cô, nếu như không biết hắn đã từng cùng Hạ Toa ở chung một chỗ , cô thật cho là Tần Lạc là một tên GAY !
"Em ngủ trước đi." Nhìn Thẩm Thu Linh rúc vào bên cạnh mình , Tần Lạc có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên bảo .
"Chẳng lẽ em không xinh đẹp ?" Thẩm Thu Linh kéo nhẹ chiếc khăn tắm, cả người cứ như vậy không mảnh vải che thân đứng ở trước mặt Tần Lạc hỏi thăm.
"Đừng như vậy, hôm nay anh rất mệt mỏi." Tần Lạc nhặt lên khăn tắm , khoác ở trên người Thẩm Thu Linh , an ủi cô. Hắn không phải cọc gỗ, nếu như nói thấy dáng người có lồi có lõm của Thẩm Thu Linh mà một chút cảm giác không có đó là không thể nào, nhưng nghĩ tới Hạ Toa giờ phút này đang ở cùng một chỗ với Tiêu Thần , trong lòng hắn chỉ có một ý tưởng đó là đố kỵ

.
"Vì sao lại đối với em như vậy, cô ấy phục vụ anh thế nào , em cũng có thể làm vậy ." Thấy Tần Lạc ba lần bốn lượt từ chối mình , Thẩm Thu Linh uất ức nhìn Tần Lạc.
"Đừng như vậy được chứ? Hôm nay anh thật sự rất mệt mỏi." Nhìn bộ dạng điềm đạm đáng yêu của Thẩm Thu Linh , Tần Lạc thở dài, đẩy cô ra đi vào phòng tắm.
Nhìn Tần Lạc đi vào phòng tắm, Thẩm Thu Linh cũng quay về trên giường, cởi khăn tắm nằm trên giường, cô cũng không tin, dáng người cô như vậy mà không khơi gợi được hứng thú của Tần Lạc .
Tiếng nước chảy rào rào vang lên , Tần Lạc đốt một điếu thuốc, ngồi ở trên bồn cầu, lẳng lặng rút ra, hắn chưa từng nghĩ tới Thẩm Thu Linh sẽ làm ra hành động như vậy . Tuy nói mấy ngày nay thái độ của cô đối với Hạ Toa thật không tốt, nhưng là đối với người khác vẫn rất có lễ phép, làm cho hắn cảm giác cô vẫn là ôn tồn nho nhã, biết phân biệt , thật không có biện pháp đem chuyện mới vừa rồi liên hệ tới cô .
Hạ Toa cho đến bây giờ không có trở lại, chẳng lẽ Tiêu Thần cố ý, sau đó ở bên ngoài đem cô ấy … nghĩ tới đây Tần Lạc không khỏi rùng mình một cái, vội ném mẩu thuốc lá, từ trong túi lấy điện thoại di động ra, bấm số của Tang Thuyết hỏi.
"Tang Thuyết , Hạ Toa đã về chưa ?" Điện thoại mới vừa có người nghe , Tần Lạc liền liên tục không ngừng hỏi thăm.
"Còn chưa có, mới vừa rồi gọi điện thoại nói muốn đi chợ đêm xong mới trở về. Có việc gì thế?" Tang Thuyết nghe giọng điệu lạnh nhạt mà bình tĩnh của Tần Lạc truyền đến cứ như đang vụng trộm hỏi thăm.
"Không có gì, em chỉ là có chút lo lắng." Nghe được Tang Thuyết trả lời, Tần Lạc trong lòng lành lạnh, lại bắt đầu mò mẫm suy nghĩ.
"Bọn họ trở lại, chị cúp máy đây ." Tang Thuyết nói xong cũng vội vã cúp điện thoại.
Nghe trả lời, Tần Lạc rốt cuộc thở dài một hơi, đưa điện thoại di động thả lại trong túi, duỗi lưng một cái, cảm thấy cả người rất mệt mỏi, vọt vào tắm, đi ra phòng tắm, nằm đến trên giường, cũng không nói với Thẩm Thu Linh câu nào , đầu hơi dính gối liền ngủ mất .
Nhìn Tần Lạc thở to ngủ ở bên cạnh , Thẩm Thu Linh tức muốn chết, nhưng mà lại không thể làm gì , xem ra hôm nay mỹ nhân kế lại thất bại, tất cả chỉ có thể đợi ngày mai lại nói tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.