Chương trước
Chương sau
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt nửa tháng cứ như vậy mà qua rồi. Tám người ngồi vây quanh bàn, uống rượu. Ánh mắt của Nhậm Kiến nhìn Tang Thuyết đong đầy thâm tình và mang đầy thương cảm. Nửa tháng nói dài cũng không dài lắm mà bảo ngắn cũng không ngắn lắm, tuổi của hai người cũng chênh không nhiều lắm, chung sống vô cùng vui vẻ, nghĩ tới muốn chia lìa, cả hai ít nhiều gì cũng có chút thương cảm.
"Thuyết Thuyết , trở về với anh được chứ?" Nhậm Kiến uống hơi nhiều, nói chuyện cũng có chút yếu đuối.
"Không được, anh rể cuối tháng này tổ chức đại thọ 50 rồi, em phải về nhà Thuần Vu ." Tang Thuyết nhìn Nhậm Kiến đã uống có chút hơi say , vuốt ve gương mặt của hắn nói.
"Anh không muốn em đi, em đi thì không biết lúc nào anh mới có thể gặp lại em ." Nghe được Tang Thuyết cự tuyệt, Nhậm Kiến ôm cô vào trong ngực, la hét.
Nhìn bộ dáng luống cuống của Nhậm Kiến , tất cả mọi người không nói gì, cũng không có ai cười nhạo hay khinh bỉ. Bởi vì tất cả mọi người nhìn thấy từ trong ánh mắt Nhậm Kiến là tình yêu nồng đậm đối với Tang Thuyết.
"Chúng ta trở về phòng nói được chứ?" Tang Thuyết Thuyết vỗ vỗ sau lưng của Nhậm Kiến, an ủi.
"Không cần, bọn họ đều không phải là người ngoài, em lại lừa anh , một hồi sẽ không thấy em nữa." Nhậm Kiến như cũ gắt gao ôm lấy Tang Thuyết không chịu buông tay.
Tang Thuyết có chút xấu hổ nhìn mọi người, ngày trước cô nói đi ra ngoài mua đồ rất nhanh sẽ trở lại, kết quả cô rời đi khỏi thành phố kia luôn , trốn thật xa . Chuyện này có lẽ đã để lại ấn tượng rất sâu trong lòng Nhậm Kiến , cho nên hắn mới có thể cố chấp như vậy.
" Chị Thuyết , nếu không mấy người bọn em cũng đi S thị , nhà lớn như vậy ở chung một chỗ cũng tốt, tránh cho Nhâm ca đến lúc đó lại thương tổn tới mình." Lục Huy nhìn Tang Thuyết , thận trọng mở miệng hỏi thăm.
Thật ra bọn họ đối với với Tang Thuyết rất là kính trọng , không chỉ là bởi vì Tang Thuyết là bạn gái của Nhậm Kiến , mà còn bởi vì cô là người sống rất trượng nghĩa, thắng được sự tôn trọng của mọi người . Bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, Tang Thuyết từng một người một ngựa đến cứu bọn họ. Dĩ nhiên khi đó bọn họ tuổi trẻ ngông cuồng không biết trời cao đất rộng mới có thể bị tính kế, nếu là đổi hiện tại, mới không có khả năng này đấy.
"Ai, thật ra thì không cần như vậy, chị sẽ ở S thị nán lại một khoảng thời gian, tùy mọi người thôi." Tang Thuyết thở dài, có chút bất đắc dĩ, cô lúc nào thì thành ra như vậy rồi, cũng đề phòng cô sẽ mất tích .

Một hồi chuông điện thoại dồn dập vang lên, Hạ Toa lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, là một tin nhắn, cho là thư rác, kết quả mở ra vừa nhìn, giật mình thẫn thờ.
" Cạch ." Điện thoại di động rơi xuống đất, Hạ Toa nhìn ly rượu có chút mất hồn.
Tần Di nhặt điện thoại lên vừa nhìn, cũng không khỏi sợ hết hồn, trực tiếp gọi lại.
"Cô là ai, cô đây là ý gì?" Tần Di khó chịu hỏi.
"Cô thấy sao?" Bên đầu điện thoại kia chỉ nói một câu như vậy rồi tắt máy.
"Cái quỷ gì vậy ?" Tần Di cầm điện thoại để ở trên bàn , nhớ tới Tuyết Thiếu, trực tiếp cầm rượu lên uống.
"Hạ Toa, chúng ta uống..., mà quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì ?" Tần Di cầm lên một ly rượu đưa tới.
Hạ Toa không nói gì, cười khổ một cái, cầm lấy ly rượu, từng ngụm từng ngụm uống, nước mắt trong lúc lơ đãng đã làm ướt khuôn mặt.
Nhìn hai người bộ dạng khác thường , Tang Thuyết nhất thời có chút không phản ứng kịp, đi tới bàn ăn, cầm điện thoại di động lên liếc mắt nhìn. Ở trong lòng thở dài nói, Tần Lạc a Tần Lạc, chơi gái cũng phải cần kỹ thuật , tại sao có thể để cho người ta chụp ảnh còn nhắn tin cho bạn gái của mình đây?
"Hạ Toa, em uống chậm một chút , mặc kệ xảy ra chuyện gì anh sẽ ở bên cạnh em ." Tiêu Thần nhìn Hạ Toa có chút không bỏ được , đoạt lấy chai rượu trong tay cô, lớn tiếng nói.
"Cám ơn anh Tiêu Thần, đi ra ngoài với em một chút đi." Hạ Toa ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Tiêu Thần, mở miệng nói.
Bóng đêm rất đẹp, hai người sóng vai đi ở trên bờ cát, nhưng tâm tình của Hạ Toa giờ khắc này hỏng bét, vốn là vui sướng chuẩn bị về gặp Tần Lạc nhưng chỉ vì một hình khiêu dâm mà hoàn toàn đổ vỡ. Cô không biết sau khi trở về nên dùng thái độ như thế nào để đối mặt Tần Lạc.
"Rất nhiều chuyện không phải đơn giản như mình nhìn thấy , nếu như em thương hắn, thì cho hắn cơ hội giải thích đi ." Tiêu Thần nhìn khuôn mặt u buồn của Hạ Toa , nhàn nhạt mở miệng.
"Em không biết đối mặt với anh ấy như thế nào ." Cô thật không nghĩ ra, đàn ông thật sự không chịu nổi cô đơn sao? Cô không phải là đi mới có nửa tháng sao? Thế nhưng có thể có quan hệ với người phụ nữ khác , đây không phải quá đáng sao ?
"Vậy thì cả hai hãy tỉnh táo lại đi, anh cũng sẽ đi S thị, có chuyện gì thì gọi cho anh, anh sẽ đến." Tiêu Thần vỗ vỗ bả vai Hạ Toa , cam kết. Mặc dù hắn biết đây là một cơ hội tuyệt vời để chính hắn theo đuổi Hạ Toa nhưng hắn không muốn hèn hạ như vậy, nhân lúc yếu đuối mà nhảy vào. Một ngày nào đó hắn sẽ làm cho Hạ Toa yêu hắn, cam tâm tình nguyện trở thành người phụ nữ bên cạnh hắn.
Hoàn cuốn 1
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.