Chương trước
Chương sau
Quán cà phê Angela của Tuyết Thiếu thật ra thì chỉ cách cửa hàng của Hàn Dạ có một tòa nhà. Tần Lạc đi ra khỏi cửa hàng đồ chơi đi chưa được mấy bước đã đến trong quán của Tuyết Thiếu, không đợi nhân viên phục vụ đến liền đi tới quầy thu tiền , hướng về phía quản lý đang bận viết hóa đơn cho khách nói.
"Đi gọi Tuyết Thiếu ra đây."
"Thật xin lỗi anh, tôi là Đào Nhạc quản lý ở đây, xin hỏi anh tìm Tuyết Thiếu có chuyện gì?" Đào Nhạc đang từ lầu hai xuống, thấy Tần Lạc có thái độ cứng rắn như thế , trong lòng có chút khinh bỉ nói, ăn mặc rõ đẹp , thế nào một chút lễ phép cũng không có , thật phí hoài cho diện mạo này.
"Đào Nhạc đúng không, cô đi nói cho Tuyết Thiếu, nói Tần Lạc tới." Tần Lạc liếc nhìn bảng hiệu tên trên ngực Đào Nhạc , lạnh lùng nói qua.
"Vậy anh chờ." Tuy nói Đào Nhạc trong lòng là có chút không vui, nhưng vừa nhìn Tần Lạc dáng vẻ tự tin chắc chắn như vậy, còn là quyết định đi hỏi Tuyết Thiếu một chút, nếu là không biết, thì từ chối cũng không muộn.
Đào Nhạc từ lần trước cùng Martin gây sự , liền rõ ràng đang làm công việc ở trong trường học , lại tới chỗ Tuyết Thiếu làm quản lý , cũng muốn xem xem bản thân rốt cuộc có cơ hội hay không, nhưng mà chuyện này cô tạm thời còn không có nói cho Hạ Toa, điều này cũng làm cho cô và Tần Lạc không biết nhau.
Nghe được Đào Nhạc nói là Tần Lạc tới, Tuyết Thiếu để công việc trong tay xuống, vội vã chạy xuống, hướng về phía bên cạnh Đào Nhạc giới thiệu.
"Đào Nhạc, có phải thật lâu không có liên lạc với Hạ Toa hay không? đây là Tần Lạc bạn trai của Hạ Toa."
Đào Nhạc rõ ràng thân thể cứng đờ, cái trán thấm ra một đầu mồ hôi lạnh, thầm nghĩ, thế giới này cũng quá nhỏ đi, người đàn ông này lại là bạn trai Hạ Toa , OMG. Có chút xấu hổ hướng Tần Lạc gật đầu một cái, chạy ra.
"Cô ấy bạn của Hạ Toa ?" Đối với Đào Nhạc, Tần Lạc một chút thiện cảm cũng không có, cảm giác cô ta chính là loại người nhìn bề ngoài của người khác mà nói chuyện , không nghĩ ra Hạ Toa tại sao có thể có bạn như thế, nhưng mà về chuyện này hắn không có ý định nói với Hạ Toa .
"Đúng vậy a, giống như quan hệ rất tốt, đi lên nói." Tuyết Thiếu vừa định nói tiếp, thấy một bên nhân viên thu ngân đang quay 45° hướng bên này chuẩn bị nhiều chuyện, vội ngừng miệng, muốn mời Tần Lạc tới một gian phòng trên lầu nói chuyện.
"Cậu là kiến trúc sư?" Tần Lạc đi tới bên cạnh bàn, liếc mắt nhìn bày ở trên bàn mấy tờ giấy địa đồ , có chút giật mình nói, hắn vẫn cho là Tuyết Thiếu chính là một công tử con nhà giầu, không có học hành đàng hoàng chỉ biết ăn chơi, cho nên Tần Di mới có thể ly hôn với hắn, không nghĩ tới thì ra là không phải như thế.
"Đúng vậy , vì không thích người khác để ý, cho nên liền lựa chọn nghề nghiệp này, chỉ là có lúc cũng rất vội , mấy ngày mấy đêm không ngủ được cũng là bình thường." Làm thiết kế chỉ sợ khách bắt bẻ, nếu không hài lòng lại đổi, đổi nữa, rất mệt.

"Tới uống cà phê đi, " Tuyết Thiếu đi tới máy pha cà phê bên cạnh thay Tần Lạc đưa tới một ly , thả vào một bên trên bàn.
"Cậu biết tôi tới tìm cậu vì chuyện gì thôi." Tần Lạc đi tới mép bàn ngồi xuống, cầm lên cà phê uống một cái, nhìn Tuyết Thiếu nói.
"Về A Di thôi." Tuyết Thiếu khóe miệng nâng lên một chút cười khổ, hắn là thật yêu Tần Di , chỉ là hai người cũng rất cố chấp , cho nên mới có hoàn cảnh như hiện tại. Hắn không phải không nghĩ tới vãn hồi, nhưng Tần Di ngay cả điện thoại của hắn cũng không chịu nghe, mặt cũng không chịu nhìn, hắn có thể như thế nào?
"Thật ra thì tôi chưa từng nghĩ tới nó sẽ ly hôn, bởi vì thời điểm nó nói cho tôi biết nó muốn kết hôn , cái loại hạnh phúc đó vô cùng có sức cuốn hút, nó nói nó tìm được một người mà cả đời cũng sẽ không thấy nhạt nhẽo , nói người kia coi nó như châu như bảo. Ai biết tôi một lần tới S thị nghe được tin tức đầu tiên dĩ nhiên là nó ly hôn. Cậu nên biết cảm giác lúc ấy của tôi là như thế nào rồi." Tần Lạc nhìn Tuyết Thiếu có chút châm chọc nói qua.
"Tôi hiểu , ngay cả bản thân tôi khi nhận được đề nghị ly hôn từ luật sư của cô ấy thì tôi thật sự cũng là tay chân luống cuống, anh cũng biết tính khí cô ấy rất bướng bỉnh , chuyện mà cô ấy đã quyết định sẽ rất ít thay đổi, cho nên thay vì nói tôi cùng cô ấy ly hôn không bằng nói tôi phản bội cô ấy ." Chuyện bọn họ ly hôn thật ra thì hắn vẫn không có nói với người trong nhà , bởi vì ngay cả hắn tạm thời cũng không có biện pháp tiếp nhận.
"Phản bội, tôi thấy cậu ở ngay trong quán bar tán gái không phải sao?" Nhìn dáng vẻ chân thành của Tuyết Thiếu , Tần Lạc có chút khinh thường, nếu quả thật như hắn nói như vậy, làm sao có khả năng bị bắt quả tang đang cùng người phụ nữ khác thân mật đây?
" Chúng ta đều là nam nhân, có một số việc, anh hiểu được." Tuyết Thiếu thở dài, nhìn một chút Tần Lạc nhún vai nói.
Tôi thật đúng là không hiểu, cậu đã không bỏ được A Di, còn yêu cô ấy, tại sao không quay lại theo đuổi cô ấy?" Tần Lạc có chút hơi giận nói, đây cũng coi là lý do , thì cũng không cần phải mang phụ nữ khác đi tới quán bar của A Di không phải sao? Là cố ý khoe khoang hay là suy nghĩ muốn chứng minh mình không có cô ấy có thể trôi qua rất thoải mái hay còn là thế nào?
"Ngày đó tôi thật sự không phải cố ý, tôi thật sự quên quán bar kia đã bị A Di mua lại." Đối với chuyện ngày đó hắn cảm giác mình rất oan uổng, so Đậu Nga còn oan hơn, vốn là chuyện của mình cùng A Di cũng là bởi vì mình và một nữ minh tinh lên trang đầu của một tờ báo giải trí, mới dẫn tới ly hôn, ngày đó thế nhưng thật vừa đúng lúc để cho cô ấy tận mắt thấy mình và cô người mẫu kia chơi trò mập mờ.
"Đừng nhắc tới ngày đó , mặc kệ cậu có phải cố ý hay không, tôi chỉ muốn biết cậu có còn yêu nó hay không ?" Tần Lạc có chút không nhịn được, cầm lên cà phê uống một cái, nói ngay vào điểm chính.
"Yêu." Tuyết Thiếu không chút do dự đáp trả, vấn đề là yêu còn ích lợi gì? Hắn hiện tại có nhiều đau khổ , gọi mấy trăm cuộc điện thoại, toàn bộ bị A Di chuyển đến hộp thư thoại, về sau trực tiếp ngay cả hộp thư thoại cũng không cho nhắn , trực tiếp chặn số của hắn.
"Yêu liền đem nó kéo trở về, tôi biết rõ nó cũng yêu cậu, không bỏ được cậu , nếu không ngày đó cũng sẽ không khóc đau lòng như vậy." Vốn là hắn hôm nay tới thật muốn đánh hắn , nhưng đi vào gian phòng kia, thấy trong tủ bày đầy cúp lưu niệm, thấy trên bàn đồ án thiết kế , hắn có chút xuống tay không được.
"Tôi rất là muốn, nhưng cô ấy không cho tôi cơ hội a." Tuyết Thiếu gương mặt đau khổ , nhìn Tần Lạc nói.
"Đây là địa chỉ nhà nó , nếu như cậu đủ kiên nhẫn, nhất định có thể đợi nó." Tần Lạc từ trong túi lấy điện thoại di động ra tìm địa chỉ nhà Tần Di đưa tới trước mặt Tuyết Thiếu
.
"Cám ơn anh, Tần Lạc." Tuyết Thiếu cầm điện thoại di động lên, đem ghi chú chuyển qua điện thoại của mình , tràn đầy cảm kích nhìn Tần Lạc, mấy ngày nay hắn thật ra thì cũng rất buồn, ông cụ muốn qua đại thọ 50 rồi, nếu không đi khẳng định là không được, một người đi lại càng không được, đang muốn tìm A Di thương lượng, đáng tiếc đi tới quán bar nhiều lần cũng không có gặp được A Di.
"Tôi hi vọng cậu tốt nhất cố mà đợi A Di, nó một người trôi qua cũng không tốt ." Tần Lạc thở dài nói, nếu để cho bọn họ biết A Di cùng Tuyết Thiếu ly hôn, không biết còn phải nhấc lên bao nhiêu sóng gió .
“Uh, tôi biết rồi." Tuyết Thiếu nhìn một chút địa chỉ trong điện thoại di động , ngẩng đầu nhìn về phía Tần Lạc, bảo đảm.
"Vậy tôi đi trước, Hạ Toa vẫn còn ở chỗ Hàn Dạ chờ tôi đấy." Tần Lạc gật đầu một cái đứng lên, vỗ vỗ bả vai Tuyết Thiếu, thẳng đi ra cổng đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.