"Đúng rồi, Cố cô nương." Hai người trở về phòng mới ngồi xuống, Hách Liên Tử Nhứ từ trong ngực lấy ra một quyển sách mỏng màu lam bìa da đưa cho Cố Thiên Ngữ: "Đây là một quyển tâm pháp ta tìm được từ trong vũ khố, mỗi ngày ngươi đều dựa theo lời viết ở trong đó luyện tập một chút, thân thể sẽ tốt hơn rất nhiều. "
Nghe được quyển sách màu lam kia lại là võ công tâm pháp, ánh mắt Cố Thiên Ngữ lập tức sáng lên, dùng sức gật gật đầu, tiếp nhận quyển sách, rất là cảm kích: "Cám ơn ngươi. "
Hách Liên Tử Nhứ mỉm cười: "Không có gì. "
Cố Thiên Ngữ lớn lên ở Mỹ, cô không hiểu rõ nhiều nền văn hóa Trung Quốc, nhưng lại rất thích tiểu thuyết võ hiệp.
Kim Dung, Cổ Long, Ngọa Long Sinh, Lương Vũ Sinh... Những cuốn tiểu thuyết được viết bởi các bậc thầy võ hiệp này, cô đã đọc hầu như tất cả.
Hiện giờ không chỉ thấy được một thân võ nghệ của Hách Liên Tử Nhứ, còn có thể tự tay chạm đến bí tịch võ công, thậm chí còn phải học tập võ công phía trong đó, điều này làm cho Cố Thiên Ngữ bàn tay cầm tâm pháp khẽ run rẩy, cúi đầu muốn lật xem, lại nghĩ đến Hách Liên Tử Nhứ vẫn còn ở đây, như vậy tựa hồ không lễ phép, liền đem quyển sách kia đặt ở bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Hách Liên Tử Nhứ: "Hách Liên....cô nương ta... Ta có nên gọi ngươi là sư phụ không? "
Tuy nói Hách Liên Tử Nhứ truyền thụ cho nàng cũng không phải võ công của Hách Liên gia, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-den-roi/993195/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.