Chăn đặt sang một bên, bởi vì nguyên nhân thương thế trên người Cố Thiên Ngữ quá nặng, việc lau người như vậy cũng dựa vào Hách Liên Tử Nhứ.
Tuy rằng rất ngượng ngùng, dù sao cũng là mới quen biết Hách Liên Tử Nhứ vào ngày hôm qua, nhưng đem so với hương vị quỷ dị trên người, ngượng ngùng thế này cũng không đáng nhắc tới... Huống chi lúc trước Hách Liên Tử Nhứ cũng đã nhìn qua một lần.
Nhắm mắt an ủi mình trong lòng, nhưng vẫn có thể cảm giác được rõ ràng động tác cởi quần áo của Hách Liên Tử Nhứ, hai má Cố Thiên Ngữ đỏ bừng, nín thở đến thở nhẹ cũng không dám ra đủ một hơi.
Đương nhiên người cảm thấy ngượng ngùng không tự nhiên kỳ thật cũng không chỉ có một mình cô, Hách Liên Tử Nhứ giờ phút này cầm khăn mặt ướt đứng ở bên cạnh nhìn thân thể tuyết trắng kia, mặt cũng lộ ra ửng đỏ.
Lúc trước thật sự là không thể chịu không nổi mùi vị trên người Cố Thiên Ngữ khi mới cứu trở về, cho nên mới nhịn không được sau khi giúp Cố Thiên Ngữ băng bó vết thương liền lau người xong lấy trung y của mình thay cho cô... Lúc ấy Cố Thiên Ngữ còn đang mê man, tuy rằng nàng cảm thấy có cảm giác rất kỳ quái, nhưng cũng không làm cho người ta ngượng ngùng như bây giờ.
Hít sâu một hơi, Hách Liên Tử Nhứ vứt bỏ tất cả suy nghĩ bắt đầu chậm rãi lau người Cố Thiên Ngữ. Chạm vào khăn lau lạnh lẽo, thân thể Cố Thiên Ngữ lập tức cứng đờ, tựa hồ ngay cả tim cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-den-roi/993188/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.