#4
"Cô là ai?" Giọng nói lạnh như băng vang lên.
"A....b... ỏ tô...i ra...!!" Âu Vũ nhìnncô sau đó bỏ tay ra nhưng vẫn trong tư thế giữ người cô lại.
"Anh tính giết người hả? Suýt chút nữa là chầu diêm vương rồi"
"Tôi hỏi cô là ai? Cả gan vào phòng tôi?"
"E hèm, tôi là...." sau đó cô mới nhớ lại rằng mẹ của anh ta bảo cô nói là vợ sắp cưới.
"Vợ sắp cưới của anh chứ ai? Chúng ta có hôn ước mà anh không biết sao?"
"Hôn ước? Cô điên à, Cô không biết tôi thích đàn ông sao?"
"Tôi biết chứ, nhưng tôi bị ép hôn thôi"
"Mẹ tôi cho cô bao nhiêu? Tôi trả gấp đôi"
"Sao? Sao anh biết? Bà ấy...."
"Hừ, cô cũng không phải người đầu tiên, mẹ tôi đã tìm rất nhiều người rồi quyến rũ có xinh đẹp có tài năng có, nhưng không biết sao lần nay bà ấy lại chọn một con nai vàng ngơ ngác như cô"
"Cái gì? Ý anh chê tôi á?"
"Đúng, nếu tôi có thẳng cũng chẳng thích loại như cô đâu, đồ hai lưng!!"
"Nè!! Anh vừa phải thôi, tôi chưa mắng anh mà anh đã mắng tôi như vậy hả? Anh sờ thử chưa mà biết tôi hai lưng?"
"Ồh vậy sao? Nhưng nhìn sơ qua là biết rồi bằng phẳng thế kia"
"Đồ biến thái" cô dùng sức của mình hất hắn văng xuống đất.
"Đồ điên cô chán sống rồi à?"
"Người như anh rồi cũng nằm dưới thân người ta mà thôi, có gì mà tôi phảisợ"
"Cô...."
Nói rồi Mộc Nhi chạy ra khỏi đó, quả thật do lúc nãy hắn không phòng bị nên bị hất một cú lăn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-den-roi-lac-lac/4481864/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.