Ngao Thiên lập tức hoá long hình tóm lấy Tần Lãnh bay theo, Tần Lãnh trong lúc được Ngao Thiên mang đi thì liền thấy Cơ Minh hắn liền ngẩng mặt lên nói:
- Thả ta ra đã! Đó là tiểu đệ của ta, ta cần cứu hắn!
Ngao Thiên thấy vậy liền cười rồi đáp lại:
- Việc đấy không cần tiểu huynh đệ phải nhọc lòng, cứ để ta mang theo hắn là được!
Cơ Minh đang bất tỉnh nhân sự, hắn vốn có lực chiến đấu không quá mạnh mẽ mà lại hấp thụ 3 cái cốt văn nên có chút quá sức. Lúc này hắn thấy có chút mát mẻ liền phẩy tay nói:
- Đại ca! Để ta ngủ lúc nữa đi hiếm lắm mới được ngủ ngon như vậy mà.
Tần Lãnh liền gào lên:
- Cơ Minh!
Hắn giật mình tỉnh lại, hốt hoảng đáp:
- Có chuyện gì vậy Tần huynh, có kẻ địch đến à!
Tần Lãnh có hơi quá khích mà nói:
- Đại ca nhà đệ sắp chết tới nơi rồi mà vẫn ngủ được à?
Lúc này người Cơ Minh cũng đã toả ra sát khí nhưng được một lát hắn ầm ừ gì đó xong lại nhắm mắt ngủ tiếp:
- Đừng đùa nữa Tần huynh! Đại ca ta là nhân vật chính đấy! Hắn mạng lớn lắm không chết nổi đâu.
Tần Lãnh cạn lời mà nói:
- Vậy thì tỉnh dậy xem bói cho hắn đi!
Cơ Minh nghe tới xem bói liền bật dậy mà nói:
- Được được! Chuyện này cứ để ta!
Hắn đột nhiên nghe tiếng hệ thống gào mồm lên chửi hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-de-vo-cuc/3553486/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.