Chương trước
Chương sau
Chí Dũng và Cơ Minh nhìn nhau rồi đồng thanh hỏi :

- Vãi thật ! Ngươi là người xuyên không đấy à nhóc ?

- Vãi thật ! Tiền bối đây vậy mà là người Việt Nam à ?

Chí Dũng liền bá vai của Cơ Minh đi cùng mình rồi lấy bình rượu ra mà nói :

- Đi ! Uống vài chén với ta !

Một hồi đi bộ họ cũng đến hậu viện của Chí Dũng, hắn liền ngồi xuống hỏi Cơ Minh :

- Nhóc con ! Việt Nam lúc ngươi đến ra sao rồi ! Ta qua đây từ 2016 chắc nó cũng thay đổi nhiều lắm nhỉ ?

Cơ Minh uống cạn chén rượu mà nói :

- Cái gì ! Tiền bối đến từ 2016 ?

Chí Dũng cũng tròn mắt mà gật đầu, Cơ Minh lại nói tiếp :

- Cháu sinh ra từ 2023, cháu đến đây lúc 2041. Việt Nam bây giờ rất phát triển đấy ạ. Người dân cũng cải thiện ý thức rất nhiều, một số thành phần đua xe đánh võng đều không còn. Thay vì đi xe xăng dầu thì giờ đời bọn cháu đi xe điện rồi à !

Chí Dũng uống một hụm lớn mà nói :

- Uống nhiều lên chút ! Rượu này là rượu thảo dược không say được đâu nó còn giúp ngươi tăng tu vi đấy ! Nhưng Việt Nam thay đổi cũng quá nhiều đi, ta giờ chắc cũng lạc hậu hết rồi nhỉ ?

Cơ Minh lại nói :

- Chưa chắc đâu ạ, giờ thì mọi thứ ở Việt Nam đều rất dễ dùng, thậm chí có phần giống ngày xưa đấy ạ.

Chí Dũng lắc đầu hỏi :

- Bỏ đi ! Nhưng mà ngươi có là có thứ gọi là hệ thống không ? Sao ta thấy ngươi trọc trọc vào không trung ?

Cơ Minh tròn mắt hỏi :

- Tiền bối người không có sao ?

Chí Dũng lắc đầu mà nói :

- Tư chất nghịch thiên còn không có lấy đâu ra hệ thống ! Mà tên của hệ thống của ngươi là gì vậy nhóc ?

Cơ Minh liền đáp :

- À ! Nó là Tối Cường Thần Nhãn Hệ Thống. Nó bồi dưỡng thần nhãn của ta ạ !



Chí Dũng lại khóc mà nói :

- Vậy mà ta xuyên không đến cái nịt cũng chẳng có ! Hichic

Chí Dũng như nhớ ra một điều mà hỏi Cơ Minh :

- Nhóc ngươi vì sao lại đi qua đây vậy ?

Nhìn vẻ mặt Cơ Minh cũng có chút buồn nên Chí Dũng liền nói :

- Không tiện nói cũng không sao đâu !

Cơ Minh cũng đáp lời Chí Dũng :

- Ta đến đấy là dò chết ở bệnh viện ạ ! Ta từ bé đã bị bệnh hiểm nghèo nên chỉ có thể nằm viện từ nhỏ. Thứ duy nhất ta thể làm là đọc truyện, tiểu thuyết, và bộ chuyện này ta vừa đọc 13 chap thì lên cơn co giật mất đi rồi qua đây ạ !

Chí Dũng cũng tiến đến vỗ vai hắn mà nói :

- Ngươi không phải gánh nặng của họ đừng buồn, mà xin lỗi đã nhắc về chuyện không vui của ngươi nhá !

Cơ Minh lắc đâu nén lại nước mắt nói tiếp :

- Ta bị cha mẹ bỏ rơi lúc lên 3 tuổi, chỉ có một vị bác sĩ thấy ta đáng thương nên vẫn cố hết sức cứu ta.

Chí Dũng cũng chỉ vỗ vai rời đi mà nói :

- Ta cũng là kẻ không cha không mẹ, nên đừng tủi thân vì có khi ngươi bây giờ tốt hơn rất nhiều người khác đấy !

Xong hắn cũng rời đi để lại Cơ Minh ở đó, lúc này sau Chí Dũng rời đi. Dương Tử liền nhảy từ trên mái xuống mà nói :

- Sao đệ lại ở đây vậy ?

Cơ Minh liền đáp :

- Chí Dũng tiền bối dẫn ta đến đây nói chút chuyện thôi ấy mà.

Dương Tử liền hoảng hốt hỏi :

- Này ngài ấy không làm đệ bị thương chứ ?

Cơ Minh lắc đầu đáp :

- Ta không sao đâu ! Thật đấy !

Dương Tử sau khi kiểm tra người Cơ Minh một lúc hắn mới thở ra một hơi nhẹ nhõm. Lúc Cơ Minh đang định rời đi thì sắc mặt Dương Tử trầm xuống. Hắn lên tiếng :

- Thật ra đệ là ai ? Sao lại giúp ta ? Người có thần nhãn chắc chắn cũng sẽ không thể nào là loại vô danh được. Nói đi đệ đến đây để làm gì, hay chính xác hơn là có âm mưu gì ?



Cơ Minh khó hiểu hỏi lại :

- Huynh nói cái gì vậy ? Ta đâu có ý định gì đâu, nhìn thấy tương lại huynh làm được việc lớn nên muốn theo huynh thôi. Ta thì có âm mưu gì ?

Dương Tử nhớ lại lúc Cơ Minh muốn là huynh đệ kết nghĩa với mình. Lúc đó vừa dẫn Cơ Minh đến một chỗ riêng, hắn đã sáng mắt lên sờ chân sơ tay mà Dương Tử mà nói :

- Cuối cùng ta cũng làm được !

Dương Tử lúc đó khó hiểu hỏi :

- Ngươi đang làm trò gì vậy ?

Chỉ thấy Cơ Minh quỳ xuống hét lớn :

- Ta muốn kết nghĩa huynh đệ với ngài ! Xin hãy đồng ý !

Dương Tử cũng lúc đó cũng mơ mơ hồ hồ nên cũng đồng ý rồi hai người kết nghĩa huynh đệ. Lúc này Cơ Minh đang nhìn lại Dương Tử thì đột nhiên thấy sự áp chế của hệ thống hoàn toàn biến mất. Hắn ngạc nhiên hỏi Dương Tử :

- Này ! Huynh còn là con người không vậy ?

Dương Tử cũng thành thật lắc đầu mà trả lời :

- Không ! Ta giờ có một nửa máu của Long Tộc, một nửa của Sát Phạt Chi Đạo. Có thân thể của Long Tộc còn cánh tay phải là vật chí cường. Nếu đệ có hỏi ta còn là con người không thì chắc là không !

Cơ Minh cũng đứng hình hoàn toàn, hắn tự nghĩ :

- Cái quái ! Ta nhớ lúc huynh ấy đến ngũ vực mới thấy được một con Tượng Vương có cốt văn của long tốc chứ nhỉ. Sao giờ đã là Bán Long rồi ?

Dương Tử vẫy tay trước mặt Cơ Minh rồi hỏi :

- Đệ làm sao vậy ?

Cơ Minh quyết không tin với trình độ đọc truyện đến chapter 13 của mình mà không biết chút gì thì lại quá sai. Hắn liền lắc người Dương Tử mà hỏi :

- Nhẫn Dạ tiền bối có đi với huynh không ?

Dương Tử cũng thật thà đáp ngay :

- Người được nặn lại cơ thể luôn rồi !

Giờ cũng chính thức đả kích Cơ Minh, hắn ngồi một góc tự nói :

- Cũng là 13 chap chứ đâu phải là không đọc sao nó khác như vậy được.

Đột nhiên Dương Tử cảm thấy khí tức hỗn loạn, chưa đây nửa hơi thở đã có một vụ nổ xảy ra. Hướng đó lại là hướng Cơ Minh để hai người Hải Đế và Long Đế được Dương Tử cứu về ở đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.