Sau khi đám Âm Tà được chủ nhân của chúng cứu về, Dương Tử vì hơi ngông cuồng mà ăn trọn một đấm của hắn. Khiến bây giờ hắn đang nằm liệt giường và phải để năm cô vợ của hắn chăm sóc. Nhẫn Dạ cũng bê đến một lò đan dược, đặt xuống đất hắn thở dài mà nói :
- Vậy mà cũng để bị thương cho bằng được, kẻ như chúng con cũng đáu cần nương tay ?
Dương Tử ăn đan dược, hắn từ từ hồi phục, vừa lấy ra Sát Thần Thương hắn vừa nói :
- Con cũng đâu có nương tay tý nào đâu ? Chúng đã đều là ở Võ Đế cảnh, thực lực mạnh phối hợp cũng nhuần nhuyễn. Con cũng chỉ sở trụ thêm lúc nữa con sẽ bại trước chúng.
Nhẫn Dạ cũng thở dài mà nói :
- Thôi không sao ! Vẫn còn nhiều cơ hội gặp chúng, con vẫn nên nghỉ ngơi chút đi.
Dương Tử liền xoay khớp vai mà nói :
- Con đã khỏi hắn rồi, có thần thể nên lực hấp thụ của con đã rất nhanh rồi. Trong lúc mơ màng con có thấy một bộ Thương Pháp rất cao siêu, nên bây giờ con đang muốn thử. Cũng nhân tiện dạy Lôi Tuyết Vô Cực Thương Kĩ của con luôn.
Nhẫn Dạ phẩy tay mà nói :
- Được rồi ! Ta và cha mẹ ngươi vẫn nên dưỡng già và chông coi cái tông môn cho ngươi là được.
Yên Nhi liền cùng với Hình Ân chạy đến kéo Nhẫn Dạ đi đến xem Dương Tử múa thương. Hắn cũng miễn cưỡng mà đi theo, thậm chí Linh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-de-vo-cuc/2855029/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.