Quân Xá cười lớn, một lúc sau hắn dừng lại mà nói:
- Đúng là đám sâu kiến, tổ tiên các ngươi cũng đâu có yếu như vậy đâu? Thậm chí có chút áp đảo bọn ta, nhưng rồi cũng chỉ còn thể đồng quy vô tận với bọn ta. Vẫn tiếc là chúng ta đã kịp rời khỏi đây.
Một ánh sáng xoẹt qua, Lăng Lịch lập tức sút thẳng vào bụng tên Quân Xá, trực tiếp khiên hắn thổ huyết rồI bay lên trời. Lăng Lịch lúc này xé đi cái áo mang dáng vẻ thanh phong đạo cốt của mình. Từ trên người hắn chi chít vết thương, chân tay cùng đeo rất nhiều chiếc vòng nặng cả vạn cân. Hắn thở ra một hơi, rồi gầm lớn:
- Hôm nay ngươi buộc phải chết!
Lực lượng Lăng Lịch lúc này toả ra lớn đến mức khiến mặt đất cũng đang không chịu nổi mà nứt ra. Gió thổi vù vù, mây đen sấm chớp cũng kéo đến, thời tiết chuyển biến một cách nhanh chóng. Quân Xá từ trên trời lao xuống, lau đi vết máu hắn cười lớn mà nói:
- Hahahaha! Được! Rất thống khoái, đã lâu rồi chưa có kẻ làm ta bị thương! Nào, đến đây đánh với ta một trận đi!
Gia trì thêm sấm sét vào bản thân, Lăng Lịch bây giờ cũng đã gần chạm đến mức Võ Đế Thánh Giả. Tên Quân Xá thấy vậy ồ lên một tiếng mà nói:
- Không ngờ ngươi lại sắp có tu vi ngang bằng ta đấy!
Thở ra một hơi, Lăng Lịch gào lên:
- Nào! Đánh một trận nào!
Lao đến trong chớp mắt, Lăng Lịch đâm ngọn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-de-vo-cuc/2855006/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.