Mọi người cũng nhanh chóng tập hợp lại ở chính điện của Hỗn Độn Thánh Địa. Cơ Minh đứng lên và nói sơ qua cũng như một số thứ hắn nhìn thấy cho mọi người. Thiên Tôn đập bàn gào lên:
- Cái gì! Vẫn còn một tên sống sót à?
Thiên Hà cũng lên tiếng:
- Nhưng kẻ đấy có phải con bài chủ chốt của lũ Thánh Tộc hay không.
Cơ Minh đáp lời hắn:
- Có thể là vậy, ta đã nhìn thấy hắn đứng trên núi xác, nên khả năng ấy là rất cao đấy.
Cổ sau một hồi lâu suy nghĩ hắn cũng lên tiếng:
- Thực lực chúng ta gộp lại cũng chẳng đánh nổi tên Quân Lí kia. Nếu thật sự là kẻ mạnh nhất tộc chúng liệu ta còn cơ hội?
Hoàng Tuyền cũng gật đầu mà nói:
- Cổ đệ nói cũng đúng, Lăng Lịch bây giờ vẫn cần dưỡng thương, mà Quân Lí cũng mạnh hơn cả đệ ấy. Vậy làm sao ta ngăn cản tên có thể mạnh hơn cả Quân Lí bây giờ?
Mọi người rơi vào trầm tư, Dương Tử thở dài mà nói:
- Được rồi! Để ta đi! Các người cứ ở nhà nhanh chóng phục hồi, đề thăng cảnh giới rồi tới giúp ta cũng được.
Cơ Minh liền nói:
- Vô Cực huynh bình tĩnh đã ta còn kế hoạch!
Hắn nói xong cũng đã là một lúc sau khi Dương Tử bay đi, hắn thở dài mà nói:
- Lại vậy nữa rồi! Kế hoạch không có thì sao mà thắng nổi chứ?
Nhẫn Dạ đẩy cửa đi vào mà nói:
- Có kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-de-vo-cuc/2854996/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.