“Đại học Tùng Thành!”
Tiếng hò hét cuồng nhiệt vang lên như từng lớp sóng đánh tới, vang dội như muốn lật tung cả nóc võ quán. Ở phía sau, Lâu Thành lờ mờ nhìn thấy thân hình Trần Trường Hoa, Lý Mậu và Quách Thanh hơi dừng lại. Ngay cả bước chân của một người luôn kiệm lời ít nói, luôn bình tĩnh đến mức lạnh nhạt như Lâm Khuyết cũng hơi dừng lại.
Sự cuồng nhiệt này làm sao mà không khiến người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào được cơ chứ?
Trọng tài đã đứng ở giữa lôi đài. Trọng tài của trận đấu này là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi. Dựa theo quy định của Liên minh võ đạo, trong một trận đấu võ đạo chính quy, cấp võ đạo của trọng tài và giám sát phải cao hơn người thi đấu hai cấp. Điều này giúp họ kịp thời ngăn chặn các trường hợp bị thương hoặc chết ngoài ý muốn. Nhưng khi các cao thủ trên cấp ba cảnh giới ngoại cương quyết đấu với nhau, trọng tài và giám sát gần như không có tác dụng gì nhiều cho nên sẽ không có yêu cầu cấp võ đạo. May mà cường giả cảnh giới này dễ đánh bại nhưng khó bị trọng thương. Ai mà chả có một con át chủ bài để dành tung ra vào thời khắc cuối cùng.
Vị trọng tài cấp bảy chuyên nghiệp này nhìn thấy người của cả hai câu lạc bộ võ đạo Đại học Tùng Thành và Học viện Quan Nam đã ngồi vào vị trí liền cao giọng hô to:
“Trận đấu thứ nhất giữa câu lạc bộ võ đạo Đại học Tùng Thành và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-tong-su/2686430/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.