- Cáo tội ta?
Lô Ba cười lạnh hai tiếng:
- Ngươi cứ đi cáo trạng đi, thuận tiện ta còn muốn nhắc nhở ngươi một câu, chẳng những ngươi muốn đi cáo, chỉ bằng chuyện ngươi trước kia che chở Lưu Lực làm xằng làm bậy, hôm nay càng ở trong Huấn Luyện Quán ra tay độc ác với đệ tử ta cũng sẽ bẩm báo lên quán chủ, để hắn bỏ đi chức trợ lý giáo quan Huấn Luyện Quán của ngươi.
Lô Ba ánh mắt lạnh lùng, ngữ khí nghiêm khắc.
- Ngươi. . .
Lưu Lỵ thần sắc âm tình bất định, rốt cục cắn răng một cái, gọi Lưu Lực một tiếng, oán hận nói:
- Chúng ta đi!
Lưu Lực sắc mặt tâm thần bất định, không còn hung hăng càn quấy như trước nữa, đi theo sau lưng Lưu Lỵ, thần sắc hoảng hốt rời đi luyện công đại sảnh.
- Tỷ tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?
Bên ngoài luyện công đại sảnh, Lưu Lực sợ hãi lo lắng lên tiếng.
- Đệ đệ không phải sợ, có tỷ tỷ ta ở đây thì nhất định sẽ không để cho ngươi bị trục xuất khỏi Huấn Luyện Quán đâu, ngươi về trước chờ đi, ta hiện giờ lập tức đi tìm quán chủ, hướng hắn vạch tội Lô giáo quan vượt quá chức vụ.
Lưu Lỵ trầm giọng nói, ánh mắt sắc bén:
- Còn có Lâm Tiêu kia, đừng tưởng rằng có Lô giáo quan làm chỗ dựa thì sẽ có ngày tháng tốt lành, ta sẽ cho hắn biết kết cục khi đắc tội Lưu Lỵ ta.
Lưu Lỵ ánh mắt nhíu lại, trong mắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2289172/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.