Chương trước
Chương sau
Tốt rồi, ngươi theo ta quay về thành vệ quân một chuyến, còn cần lấy khẩu cung, mấy người các ngươi, mang ba người bọn họ theo.

Đại hán khôi ngô nói với Lâm Tiêu, đồng thời cũng là để phân phó thủ hạ sau lưng mang ba người Mã Binh đi.

- Vị đại nhân này, vậy còn Ổ Hạo thì sao?

Lâm Tiêu nhướng mày, lên tiếng nói.

- Ổ Hạo chính là nhất phẩm Luyện Dược Sư, hơn nữa không tham dự vào xung đột, chỉ cần không đánh người thành trọng thương, chút việc nhỏ ấy thành vệ quân chúng ta còn không quản hắn được, đi thôi.

Đại hán khôi ngô vung tay lên, mang theo thủ hạ dẫn đầu rời đi.

Một bên, Ổ Hạo khóe miệng cười khẽ, thần thái tự nhiên, hiển nhiên đã sớm ngờ tới kết cục này.

- Luyện Dược Sư sao!

Lâm Tiêu yên lặng lên tiếng, hai đấm lại nắm chặt. Hắn cũng biết trên Thương Khung đại lục, địa vị Luyện Dược Sư vô cùng cao thượng, so với võ giả còn cao quý hơn rất nhiều, lại không nghĩ rằng vậy mà ra tay trước mặt mọi người mà thành vệ quân cũng không quản được.

Lâm Tiêu tuy rằng tâm có bất mãn, nhưng cũng không thể né tránh, chỉ đành theo đại hán khôi ngô rời đi.

Nhìn qua bóng lưng Lâm Tiêu đi xa, rất nhiều võ giả vây xem ở đây lúc này mới nhao nhao xôn xao lên tiếng, nghị luận với nhau, trong đó thảo luận nhiều nhất chính là thân phận Lâm Tiêu.

Thật sự là Lâm Tiêu thoạt nhìn còn quá trẻ, nhị chuyển Chân Võ giả mười lắm mười sáu tuổi, hai chiêu đánh bại đệ tử Nguyên Võ Thánh Địa nhị chuyển trung kỳ Mã Binh,, càng dưới sự liên thủ của hai người Chu Phi và Lý Tiến lĩnh ngộ trạng thái chiến đấu nhập vi cấp, dùng lực lượng một người đánh bại hai đại nhị chuyển Chân Võ giả, đủ để khiến cho tất cả mọi người oanh động.

- Ồ, đúng rồi, ta nhớ ra rồi, tiểu tử này không phải là Lâm Tiêu lúc trước huyên náo xôn xao ở Tân Vệ Thành, đã đánh chết Lưu Lỵ giáo quan của Huấn Luyện Quán sao?

Ngay khi mọi người ở đây suy đoán thân phận Lâm Tiêu thì trong đám người, một võ giả giống như đột nhiên nghĩ đến gì đó, không khỏi lên tiếng kinh hô.

- Là hắn? Đúng, khó trách ta cảm giác nhìn quen mắt như vậy, thì ra là hắn!

- Lâm Tiêu? Chính là đệ đệ của Lâm Hiên năm đó được xưng là đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành sao? Ta không phải nghe nói hắn năm nay mới chỉ có 14 tuổi sao, hơn ba tháng trước mới vừa tấn cấp nhất chuyển, trở thành thiên tài đệ tử Võ Điện, ngươi xác định là hắn sao?

- Không sai đâu, tuyệt đối là hắn, lúc trước ta ở cửa ra vào Võ Giả Liên Minh đã từng thấy qua hắn.

- Trời ạ, Lâm Tiêu này không khỏi cũng quá mức đáng sợ đi, nghe nói hắn ba tháng trước mới vừa tấn cấp nhất chuyển gia nhập Võ Điện ah, bây giờ lại trở nên mạnh như vậy rồi, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

- Ngươi vừa nói như vậy, ta ngược lại cảm thấy thật đúng là có khả năng, Lâm Tiêu kia lúc trước khi còn là học viên Huấn Luyện Quán ngay cả trợ lý giáo quan Huấn Luyện Quán cũng dám giết, hiện giờ đắc tội Ổ Hạo cũng không phải là chuyện quá khó tin.

Mọi người ở đây nguyên một đám mặt lộ vẻ kinh hãi, nghị luận nhao nhao với nhau.

- Lâm Tiêu của Võ Điện? Đệ đệ Lâm Hiên, đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành năm đó?

Cách đó không xa, Ổ Hạo quay người rời đi nghe được nghị luận của mọi người, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, sâu trong đôi mắt đột nhiên toát ra một tia hào quang âm lệ.

- Đúng rồi, Đan Các chúng ta tựa hồ có một luyện dược học đồ, cũng là muội muội của đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành năm đó a, nói như vậy, Lâm Tiêu này cũng là ca ca nàng rồi?

Ổ Hạo vỗ nhẹ tay phải, bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, khóe miệng lộ ra một tia cười quỷ dị:

- Lâm Tiêu ah Lâm Tiêu, nếu ngươi đã dám đắc tội Ổ Hạo ta, thì cũng đừng trách ta.

Ổ Hạo ánh mắt lạnh lùng, quay người đi tới chỗ Đan Các.

Một lát sau, một tòa kiến trúc cổ kính xuất hiện ở trước mặt Ổ Hạo, tòa kiến trúc này trang nhã hào phóng, kiên trúc không xa hoa như Võ Giả Liên Minh, Võ Điện các loại, nhưng lại có một loại khí thế phong cách cổ xưa, hùng vĩ nội liễm trong đó.

Đan Các, với tư cách là nơi tập kết Luyện Dược Sư Tân Vệ Thành, địa vị Đan Các cực kỳ đặc thù, tuy rằng tất cả thế lực lớn đều có Luyện Dược Sư và cơ cấu luyện dược của mình, nhưng Đan Các với tư cách là trung tâm Luyện Dược Sư lớn nhất, địa vị của nó ở Tân Vệ Thành gần với Phủ Thành Chủ, so với các thế lực như Võ Điện, Nguyên Võ Thánh Địa đều trọng yếu hơn nhiều.

- Sư huynh.

- Ổ Hạo sư huynh.

Bên ngoài Đan Các, ngựa xe như nước, người đi đường như dệt, Ổ Hạo đi vào bên trong Đan Các, trên đường đi rất nhiều đệ tử Đan Các nhao nhao cung kính hành lễ, thần thái vô cùng cung kính.

Với tư cách tam chuyển Chân Võ giả mười chín tuổi, nhất phẩm Luyện Dược Sư, thiên tài chói mắt nhất trong Đan Các, Ổ Hạo mặc dù chỉ là một gã đệ tử, nhưng địa vị của hắn lại cực kỳ cao thượng, hoàn toàn không kém gì một ít chấp sự và quản sự, cũng là đối tượng được rất nhiều các sư huynh đệ Đan Các rất hâm mộ và quan tâm.

- Lý chấp sự.

Ổ Hạo một đường gật đầu, trực tiếp đi vào trong một gian phòng, vài tên học đồ Đan Các đang sửa sang lấy văn bản tài liệu, mà một gã nam tử gầy mặc dược sư bào thì ngồi chỗ kia nhắm mắt trầm tư, sau khi cảm nhận bước chân Ổ Hạo, nam tử gầy kia liền mở hai mắt.

- Ổ Hạo, hôm nay ngươi sao lại rảnh tới chỗ của ta thế?

Nam tử gầy đứng người lên mỉm cười, Ổ Hạo mặc dù chỉ là một gã đệ tử, nhưng thân phận cao quý, chấp sự như hắn tự nhiên cũng không thể đối đãi như đệ tử bình thường được.

- Lý chấp sự, ta tới nơi này là muốn nghe ngóng một người.

Ổ Hạo mỉm cười nói.

- Ah, là ai?

- Tên gọi là gì ta không nhớ rõ, bất quá người này hẳn là muội muội của Lâm Hiên, đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành năm đó, là luyện dược học đồ của Đan Các chúng ta, tất cả học đồ Đan Các chúng ta đều thuộc Lý chấp sự ngươi quản, cho nên mới nghe ngóng một chút.

- Muội muội Lâm Hiên? Dường như đúng là có một người như thế!

Lý chấp sự từ trong cái tủ ở bên rút ra một phần văn bản tài liệu, một bên mở ra đọc qua, một bên nghi ngờ nói:

- Ngươi sao lại đột nhiên có hứng thú với người này thế?

- Có chút việc tư, cho nên tới nghe ngóng một chút.

Ổ Hạo cười nhạt nói.

Lý chấp sự cũng không lại tiếp tục hỏi, sau khi đọc qua mấy phần tài liều thì ngừng lại:

- Đã tìm được, ngươi muốn tìm chính là người này a, muội muội Lâm Hiên, Lâm Nhu, năm nay mười hai tuổi, bởi vì tứ cấp võ giả huân chương của Lâm Hiên nên hai năm trước được phân phối đến Đan Các chúng ta phân biệt linh dược, ba tháng trước tấn cấp Luyện Tủy, hiện giờ bị phân phối đến dưới trướng Lục Ly làm luyện dược học đồ.

Lý chấp sự đưa hồ sơ của Lâm Nhu cho Ổ Hạo.

- Chính là nàng.

Ổ Hạo mỉm cười:

- Lý chấp sự, ta muốn khai trừ người này không có vấn đề chứ?

Lý chấp sự khẽ giật mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.