Hô!
Thân hình Lâm Tiêu không ngừng thay đổi vị trí trong đàn ong, chiến đao phật qua như gió, thật nhiều Hạt Vĩ Phong điên cuồng rơi xuống, nháy mắt lại có thêm vài ngàn Hạt Vĩ Phong chết trong tay hắn.
Tuy chúng không sợ tử vong, nhưng hiện giờ Phong Hậu đã chết, bầy ong còn bị Lâm Tiêu liên tục công kích chết nhiều vô số, khiến bản năng yêu thú cảm thấy sợ hãi, thật nhiều Hạt Vĩ Phong phóng lên cao bỏ chạy, rất nhanh biến mất tận sâu trong rừng rậm, chỉ lưu lại vô số thi thể đồng bạn của chúng.
Đàn ong có chừng năm sáu vạn con, bị một mình Lâm Tiêu giết chết hơn một vạn, lại bị nhóm người Thần Phi liên hợp giết gần hai vạn, chỉ còn lại khoảng hai vạn, hơn nữa Phong Hậu đã chết, căn bản không cách nào tập hợp được sức chiến đấu hữu hiệu như trước.
Trong núi sâu nơi nơi đều là thi thể Hạt Vĩ Phong, chồng chất tràn đầy.
- Cuối cùng chúng đã đi, ha ha, chúng ta sống sót!
- Ha ha ha ha ha…
Trong đoàn người vang lên thật nhiều tiếng cười vui sướng sau tai nạn, bề ngoài của bọn họ vô cùng chật vật, toàn thân tràn đầy vết thương, không ít hộ vệ nằm trên mặt đất không ngừng run rẩy, nhưng mặc dù là như thế nỗi vui sướng sống sót vẫn làm họ mừng rỡ như điên.
- Bây giờ còn chưa phải lúc vui vẻ, lập tức cứu chữa đội viên bị thương.
Lâm Tiêu thở dốc đi tới nói.
- Lâm Tiêu nói đúng, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288866/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.