- Đây là…một huyệt động?
Cuối sơn cốc không có vật gì, chỉ có một huyệt động tối đen, giống như thiên nhiên hình thành.
Huyệt động như vậy ở trong Liên Vân sơn mạch nhiều vô số kể, nhưng không biết tại sao Lâm Tiêu lại có một cỗ cảm giác rùng mình dâng lên, trong lòng mơ hồ sợ hãi, tựa hồ huyệt động kia là cái miệng khổng lồ của yêu thú đang mở to, một khi tiến vào sẽ chết, tràn ngập nguy cơ.
Từng luồng thiên địa nguyên khí nồng đậm từ trong huyệt động trào ra.
Hiển nhiên thiên địa nguyên khí kỳ lạ nơi này chính do huyệt động thần bí kia tạo thành.
Lâm Tiêu thoáng chút do dự, cuối cùng cắn răng đi vào.
Trong huyệt động một mảnh tối đen, võ giả bình thường không thể nhìn thấy được gì, nhưng tinh thần lực của hắn đã đạt tới nhất phẩm, bởi vậy có thể thu hết hoàn cảnh vào trong đầu.
Dọc theo đường đi Lâm Tiêu nhìn thấy được không ít thi thể yêu thú, tựa hồ vừa mới chết không lâu.
- Chẳng lẽ thi thể yêu thú nơi này chính là yêu thú mà Lưu Phong đã nói…
Trong lòng Lâm Tiêu nghi hoặc, cẩn thận đánh giá thi thể yêu thú, lại phát hiện trên người chúng không có vết thương, không có dấu vết chém giết, đều vẫn duy trì tư thế đi tới, giống như đang đi thì đột nhiên tử vong tại chỗ.
Phát hiện này làm cho Lâm Tiêu dựng đứng tóc gáy, không có vết thương lại tử vong, giống như linh hồn trong nháy mắt bị hút đi, lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288843/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.