Lâm Tiêu lạnh lùng lên tiếng, đem lời nói nửa năm trước tại Đan Các nói ra lần nữa, ánh mắt của hắn bình tĩnh, không hề như nửa năm trước nghiến răng nghiến lợi như vậy, mà phảng phất như trình bày một chuyện thực sắp phát sinh.
- Ha ha, ha ha ha ha!
Ô Hạo nhịn không được cười ha hả, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt cùng khinh thường, lạnh lùng bao quát Lâm Tiêu:
- Ngươi quả nhiên là như nửa năm trước đồng dạng cuồng vọng, nhưng có một số việc không phải chỉ dựa vào miệng nói có thể thực hiện, ngươi cho rằng ngươi có thể đi đến nơi đây thì rất giỏi sao? Với ta mà nói, đánh bại ngươi thật sự là quá dễ dàng! Tất cả người dám đắc tội Ô Hạo ta, ta đều cho hắn biết cái gì gọi là thống khổ, cái gì gọi là hối hận!
Ô Hạo ở trên đài phát ra tuyên ngôn cao ngạo.
- Thật không, có lẽ bản thân ngươi nghĩ mình thanh cao, nhưng trong mắt ta, ngươi lại ngay cả cẩu thí cũng không bằng.
Lâm Tiêu lạnh lùng lên tiếng, trong lời nói để lộ ra khinh miệt là không thèm để ý chút nào, phảng phất Ô Hạo đứng ở trước mặt hắn thực đúng là một đống cẩu thí.
- Cái gì?
Trong ánh mắt Ô Hạo lộ ra sát khí, thân là Đan Các thủ tịch thiên tài đệ tử, hắn khi nào nghe được qua người khác đối với hắn nói như vậy.
- Ngươi biết không, ngươi đây là tìm chết.
Ô Hạo tức giận đến da mặt phát tím, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288740/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.