Quay đầu, Lâm Tiêu lạnh lùng cười:
- Các ngươi muốn cướp đi Thiết Lân thú của ta? Trước hỏi qua chiến đao trong tay ta.
- Thật không, vậy xem chúng ta ai trước hết giết chết đầu Thiết Lân thú này ah.
Ma Đao Bạch Mông lãng cười một tiếng, cả người kể cả chiến đao hóa thành một đạo quang mang huyết sắc bổ về phía Thiết Lân thú kia.
- Chúng ta cũng động thủ.
Đám người Kỷ Hồng cũng quát chói tai một tiếng, không chút do dự xuất thủ.
Oanh…
Năm đại thiên tài trong Thiên tài đệ tử đại tái bài danh trước năm trong nháy mắt cùng Thiết Lân thú hung hăng chiến đấu chung một chỗ.
- Ha ha.
Dương Tuấn lãng cười một tiếng, hai tay cầm Tề Mi côn giơ lên thật cao, cả người như Bá vương nâng đỉnh, trong tay như giơ một tòa Thông Thiên thạch trụ thật cao, nhắm Thiết Lân thú chém ra.
- Long Tượng Bàn Nhược Côn… thần tượng trấn ngục.
Ầm ầm…
Phảng phất núi cao đổ nát, Dương Tuấn một côn đập rơi, trong sương mù côn ảnh xuất hiện một chân tượng thật lớn, khí cơ kinh người tản ra, cái chân tượng này thuần túy là do nguyên lực kình khí hình thành, nhưng cho người cảm giác lại phảng phất như thần tượng uy mãnh vô thượng từ đám mây đạp cuống, trấn áp hết thảy vạn vật trong thế gian .
Chân tượng thật lớn trọng trọng đá vào trên người Thiết Lân thú.
Thiết Lân thú cao như núi nhỏ, vậy mà ở dưới cổ lực lượng khổng lồ kia lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288703/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.