Chương trước
Chương sau
Ân Lâm là thật giật mình, Nguyên Lực của Lâm Tiêu mới Tam chuyển Trung kỳ, nồng hậu hơn nữa cũng sẽ không đối với Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong như hắn tạo thành nhiều thương tổn, nhưng trong một kích kia của Lâm Tiêu ẩn chứa đao ý đặc biệt, đối với hắn cùng là đao khách mà nói có phiền phức không nhỏ, đao ý sắc bén làm hắn bị chấn động rất nặng.

Mặc dù trước kia cũng không có khinh thường, nhưng ở trong lòng Ân Lâm, lấy thực lực bản thân là Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, muốn đối phó Lâm Tiêu một Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, căn bản là sự tình dễ như trở bàn tay, nhưng hiện tại hắn đã hiểu, vì sao trại chủ muốn bản thân không tiếc giá lớn cũng phải đánh chết Lâm Tiêu, thật sự là hắn phát triển quá nhanh cùng kinh người, tiếp qua một hai năm, ai cũng không biết hắn sẽ trưởng thành tới trình độ nào.

Sưu…

Dựa vào chút thời gian chững lại này, Lâm Tiêu không có cùng Ân Lâm dây dưa, thân hình lần thứ hai hóa thành một đạo Thiểm Điện lướt vào trong sơn lâm.

- Xem ngươi còn có thể trốn đi nơi nào.

Thương tích trên người không làm Ân Lâm mất lý trí, ngăn chặn lửa giận cùng khiếp sợ trong lòng, Ân Lâm điên cuồng vận chuyển Nguyên Lực trong cơ thể, thân hình như Thiểm Điện cấp tốc tới gần Lâm Tiêu.

- Chết.

Thở phì phò…

Ân Lâm ở trong lúc đuổi theo, nhanh như tia chớp xuất đao, trong hư không liên tiếp xuất hiện hơn mười đạo đao mang đáng sợ, đem không khí mổ ra từng cái khí lãng, trong nháy mắt bao vây toàn thân Lâm Tiêu.

Liên Vân sơn mạch nguy cơ trùng trùng, võ giả cùng Yêu Thú trải rộng, hai người giao thủ càng dài, khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng càng lớn, Ân Lâm không muốn đã làm bản thân bại lộ thân phận mới đổi lấy cơ hội, bởi vì một ít ngoài ý muốn mà thất bại trong gang tấc.

Oanh…

Khắp bầu trời đao mang như bom đạn ầm ầm nổ tung, trên mặt đất xuất hiện vô số lỗ thủng rậm rạp, ở dưới đao khí xé rách đánh cho thiên sang bách khổng, thân hình Lâm Tiêu từ trong đó bay ra, y bào trên người vỡ vụn, đao khí khắp bầu trời xé rách vòng bảo hộ Nguyên Lực bên ngoài thân Lâm Tiêu, nếu như không phải đem Nhân cấp cao giai Kim Ngọc quyết tu luyện tới cảnh giới kim thân như ngọc, sợ rằng Lâm Tiêu đã sớm ở dưới đao khí kia bị trọng thương, trong nháy mắt ngã xuống.

Dù là như vậy, ở dưới sự công kích của Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, trong cơ thể Lâm Tiêu cũng bị bị thương không nhẹ.

Thân hình đứng trên một mảnh toái thạch, ánh mắt Lâm Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm Ân Lâm, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng tràn ra một tia tiên huyết.

- Ha ha, tiểu tử, sao ngươi không trốn nữa đi? Hừ, ngươi thiên tài như thế nào đi nữa, cũng bất quá là Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả mà thôi, thật cho rằng có thể chạy ra lòng bàn tay Ân Lâm ta?

Trong ánh mắt Ân Lâm mang theo dữ tợn, nhưng thần sắc không có khinh thường chút nào, cấp tốc tới gần Lâm Tiêu, chém ra một đao.

Rống…

Đúng lúc này, một tiếng rít gào vang dội, một bóng đen thật lớn như thái sơn áp đỉnh từ trong núi rừng lao ra, thân hình khổng lồ điên cuồng áp tới Ân Lâm.

- Cái gì? Yêu Thú từ đâu tới?

Ân Lâm thất kinh, ánh mắt tập trung Yêu Thú đột nhiên lao ra kia, chiến đao nguyên bản bổ về phía Lâm Tiêu căn bản không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp bổ về phía bóng đen khổng lồ kia.

Hưu…

Đao mang chém vào trên người Yêu Thú kia.

Thương…

Tiếng kim thiết giao nhau vang lên, trên người Yêu Thú to lớn kia lông tóc không tổn hao gì, lợi trảo lớn như cổ thụ cuồng bạo quét xuống.

Oanh…

Đất rung núi chuyển, loạn thạch vẩy ra, trong nháy mắt trên mặt đất xuất hiện một hố to sâu mấy thước, toái thạch như ám khí tứ tán vẩy ra khắp bầu trời, đánh một ít cây cỏ xung quanh thất linh bát lạc, hỗn độn chịu không nổi.

Trong sóng xung kích thật lớn, Ân Lâm bay ngược ra, lúc này mới thấy rõ khuôn mặt Yêu Thú kia.

Đây là một đầu Yêu Thú cao năm thước, dài đến bảy tám mét, trên người tản ra Yêu khí kinh người, đôi mắt xích hồng sắc băng lãnh nhìn chăm chú vào mình, dáng dấp tương tự Địa Long, rồi lại so với Địa Long càng thêm cuồng bạo, dữ tợn cùng kinh khủng.

- Đây là Yêu Thú gì? Xem khí tức trên người nó hẳn chỉ là Tứ tinh Yêu Thú, nhưng vì cái gì cho ta một loại cảm giác nguy hiểm không gì sánh được.

Ánh mắt Ân Lâm lóe ra, khí tức trên người đầu Yêu Thú này rõ ràng chỉ Tứ tinh, nhưng cho hắn cảm giác lại tràn ngập nguy hiểm.

- Hả? Lâm Tiêu đâu?

Đột nhiên, Ân Lâm như nghĩ đến cái gì, ánh mắt vội vàng quét về bốn phía, nhưng hắn vừa nhìn, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, thời điểm hắn bị Yêu Thú công kích, không biết Lâm Tiêu đã chạy đi đâu.

- Chết tiệt, tiểu tử chết tiệt này nhân cơ hội đào tẩu mất rồi sao?

Trong lòng Ân Lâm nảy ra kinh sợ, thân hình chợt hóa thành một đạo Thiểm Điện lao vào trong rừng rậm, Lâm Tiêu muốn chạy trốn cũng chỉ có trốn hướng kia.

Oanh…

Nhưng trong nháy mắt Ân Lâm mới vừa có cử động, lợi trảo của Yêu Thú đáng sợ kia đã chụp xuống, trong tiếng không khí nổ đùng, trực tiếp đem nham thạch đánh ra từng vết rạn thật lớn, như mạng nhện lan tràn khắp nơi.

- Vì sao con Yêu Thú kia hết lần này tới lần khác nhìn thẳng ta.

Ân Lâm vô cùng phẫn nộ, nếu như là bình thường, hắn không ngại cùng đầu Tứ tinh Yêu Thú này hảo hảo chơi một chút, thế nhưng hiện tại đang truy kích Lâm Tiêu, hắn căn bản không có thời gian rãnh chút nào.

- Phân thân hóa ảnh quyết… biến.

Sưu sưu sưu…

Thân hình Ân Lâm thoắt một cái, đột nhiên hóa thành hai đạo Nguyên Lực tàn ảnh, phân biệt bắn về phương hướng bất đồng, trong đó chân thân truy kích phương hướng Lâm Tiêu.

Thở phì phò hưu…

Đột nhiên, một cảm giác nguy cơ cường liệt ở trong đầu Ân Lâm bay lên, làm lông tơ toàn thân hắn không tự chủ được dựng thẳng lên.

- Không tốt, gặp nguy hiểm.

Không kịp có phản ứng, thân hình Ân Lâm phóng lên cao, sau một khắc, nơi Ân Lâm đặt chân nổ tung, ba đạo lưu quang nhanh như tia chớp phóng lên cao, bất quá bị Ân Lâm tách ra, đánh hụt.

- Tiểu tử này còn chưa đi? Dĩ nhiên giấu ở phụ cận.

Ân Lâm kinh sợ, một đao chém bay Ô Nguyên Toa tiếp tục lướt tới, bằng vào cảm giác nhạy bén trong nháy mắt bắt được chỗ dị thường.

- Chết…

Chém ra một đao, đao khí cuồng loạn như long quyển đánh vào trong buội cây rậm rạp cách đó không xa, vô số mảnh vụn cây cỏ bay tán loạn, thân ảnh Lâm Tiêu từ trong đó phóng lên cao.

- Lâm Tiêu kia lại trốn ở chỗ này đánh lén, thật là trời cũng giúp ta, vừa lúc giết hắn.

Trong lòng Ân Lâm kinh hỉ, Nguyên Lực phụt lên, thân hình ở trên không trung chuyển ngoặt một cái, phút chốc nhằm về phía Lâm Tiêu.

Rống…

Đang ở giữa đường, một tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, trong ánh mắt Ân Lâm, lợi trảo dữ tợn của Yêu Thú trước kia quấy không khí truy kích mà đến, tư thái tùy ý bừa bãi, bá đạo uy mãnh.

- Con Yêu Thú ngu xuẩn này, cút ngay.

Trong lòng Ân Lâm tức giận, Nguyên Lực của Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong như sóng lớn cuồn cuộn tuôn ra, trên đao mang có một đạo quang ảnh huyết sắc xuất hiện, như sương mù chém về phía Yêu Thú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.