Trần Húc đứng ở nơi đó, khíthế bức người kia cuồn cuộn như sóng, bốn người khiến Kỷ Hồng chỉ đứngđối diện cũng ẩn ẩn cảm thấy không thoải mái.
Yên tĩnh, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn về phía bên này.
Có ý tứ, chuyện càng ngày càng có ý tứ rồi, sau khi Hạ Nhất Minh thấtbại Vương Cường lên, sau khi Vương Cường thất bại Trần Húc lại tới khiêu chiến, không biết Lâm Tiêu này lại làm ra cử động gì nữa.
- Trần Húc, uổng ngươi là đệ tử huấn luyện doanh chúng ta, cũng quá không biết xấu hổ đi.
Đúng lúc này, một hồi tiếng cười nhạo khinh thường vang lên, đám ngườitách ra, đám người Lý Dật Phong từ đó đi ra, trên mặt Mộ Lăng tràn đầykhinh miệt, năm người cùng nhau đi đến trước người Lâm Tiêu.
- Lý Dật Phong.
Ánh mắt Trần Húc ngưng tụ, nhưng thần sắc lại kiệt lực bảo trì không thay đổi, lạnh lùng nói:
- Mộ Lăng, chuyện này có quan hệ đến danh dự Nguyên Võ Thánh Địa chúngta, tựa hồ không quan hệ với năm người các ngươi a? Sao hả, các ngươicũng muốn tới khiêu chiến Lâm Tiêu này sao?
- Ai nói không quan hệ với chúng ta?
Mộ Lăng đi đến bên cạnh Lâm Tiêu, cánh tay nhu nhược không xương, trơnmịn giống như mỡ dê tự nhiên khoác lên trên bờ vai Lâm Tiêu, cười lạnhnói:
- Lâm Tiêu chính là đệ tử Võ Điện chúng ta, là sư đệ của chúng ta, muốnkhiêu chiến Lâm Tiêu, có thể, trước hỏi qua chúng ta đã nói sau.
Mộ Lăng tay trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288544/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.