Chương trước
Chương sau
Bốn người bọn họ mặc dù là võ giả Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ, nhưng bọn họ lại là thiên tài, thực lực không kém gì võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ của thành Tân Vệ, tứ tinh yêu thú bình thường trước mặt bọn họ không có lực hoàn thủ, đánh chết vô cùng dễ dàng, bọn họ cho rằng, bọn họ hợp lực hoàn toàn có thể đánh chết ngũ tinh yêu thú, nhưng tình cảnh hiện tại sinh ra đả kích thật lớn với bọn họ.

- Đáng chết!

Cho dù trong nội tâm sợ hãi, đám người Kỷ Hồng vẫn không chút do dự đứng trước mặt phân thân Toản Địa Giáp, trong nội tâm của bọn họ hiện tại chỉ có một ý niệm, cho dù là chết cũng không thể để con ngũ tinh yêu thú này liên thủ với Hắc Ám Ma Viên ra tay đối phó Lâm Tiêu.

Đối mặt bốn người ngăn cản, trong mắt phân thân Toản Địa Giáp bắn ra hào quang lạnh như băng, cái đuôi sắt thép lớn sau lưng quét qua, không khí sinh ra tiếng xé rách, đám người Kỷ Hồng chỉ cảm thấy có bóng đen lóe lên, thân thể đã bị đánh bay ra xa xa.

- Kỷ Hồng!

- Bạch Mông!

- Dương Tuấn!

- Cận Trí Hải!

Võ giả thế lực của bốn người đồng thời kinh hô, mang trên mặt bi thương cùng hoảng sợ, bọn họ xem ra, thực lực phân thân Toản Địa Giáp đã hoàn toàn vượt qua trình độ ngũ tinh yêu thú, bị cái đuôi rắn chắc kia đánh trúng, đám người Kỷ Hồng căn bản không có khả năng sống sót.

Ba ba!

Nhưng dưới ánh mắt giật mình của mọi người, Kỷ Hồng bốn người khẽ đảo người trên không trung, kiệt lực bảo trì thân hình, cuối cùng vững vàng rơi xuống đất, nhìn qua cũng không có bị trùng kích bao nhiêu.

- Chúng ta lại không bị làm sao?

Ngay cả Kỷ Hồng cũng cảm thấy khó mà tin được.

Chính bởi vì dừng lại ngắn ngủi đó, phân thân Toản Địa Giáp đã lao tới trước mặt Lâm Tiêu cùng Hắc Ám Ma Viên.

Rống!

Hắc Ám Ma Viên nhìn qua phân thân Toản Địa Giáp gào thét một tiếng, thân là lục tinh yêu thú nó có ý thức lãnh địa mãnh liệt, bảo phân thân Toản Địa Giáp cút ngay, hơn nữa lục tinh yêu thú cao quý cũng khinh thường được ngũ tinh yêu thú hỗ trợ.

Cái đuôi sắt to lớn quét qua, phân thân Toản Địa Giáp làm gì quan tâm lệnh của Hắc Ám Ma Viên, cơ hồ không do dự, phân thân Toản Địa Giáp vừa mới đuổi tới trước mặt Lâm Tiêu đã tấn công mãnh liệt, cái đuôi sắt to như cây cột quét tới trước mặt Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu tại lập tức nhảy lên, khó khăn lắm né thế công của phân thân Toản Địa Giáp.

Sau một khắc, cái đuôi của phân thân Toản Địa Giáp đã nện lên bàn chân Hắc Ám Ma Viên.

Một kích khủng bố của phân thân Toản Địa Giáp tập trung bao nhiêu lực lượng? Dù Hắc Ám Ma Viên thân là lục tinh yêu thú, cơ bắp dưới chân cũng bị đánh nứt ra, xung lực cực lớn làm cho Hắc Ám Ma Viên lảo đảo lui vài bước, nó không ngừng gào thét.

Nắm lấy cơ hội, Lâm Tiêu nhảy lên thật cao.

Ánh đao sáng như tuyết chiếu sáng thiên địa, nó giống như ánh mặt trời mang theo nguyên lực cuồng bạo xé tan hư không, lập tức chém vào đầu Hắc Ám Ma Viên.

NGAO rống!

Hắc Ám Ma Viên nổi giận gầm lên một tiếng, bàn đây đầy lông đen vỗ mạnh tới, bàn tay cực lớn che trời đánh tan đao quang Lâm Tiêu bổ tới, mà tay trái thì chụp vào Lâm Tiêu giữa không trung.

Lúc này phân thân Toản Địa Giáp nổi giận gầm lên một tiếng, nó há to miệng đỏ như máu ra, cũng cắn vào Lâm Tiêu giữa không trung.

Tiếng nổ vang vang lên to lớn, một trái một phải, Hắc Ám Ma Viên cùng phân thân Toản Địa Giáp đồng thời phát động tấn công mãnh liệt, bao vây Lâm Tiêu vào giữa.

- Lăng không hư độ!

Vận chuyển nguyên lực trong người, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc như thế này, thân hình Lâm Tiêu đột nhiên lao lên thêm mười mét.

Phân thân Toản Địa Giáp công kích thất bại, miệng lớn của nó cắn vào tay trái Hắc Ám Ma Viên, hai thân hình to lớn chạm vào nhau, song song ngã nhào trên đất, cả mặt đất run rẩy.

Bị phân thân Toản Địa Giáp cắn trúng nên Hắc Ám Ma Viên phát ra tiếng kêu đau đớn, tay trái của nó máu tươi tung tóe, nắm tay phải của nó lập tức đánh vào đầu phân thân Toản Địa Giáp, thân hình khổng lồ của phân thân Toản Địa Giáp bị đánh bay ra xa, lân giáp trên đầu vỡ vụn, máu tươi tràn ra, vô cùng chật vật.

Nhưng mà Hắc Ám Ma Viên cũng không chịu nổi, tay trái của nó bị phân thân Toản Địa Giáp cắn xé huyết nhục mơ hồ, da tróc thịt bong, ngay cả xương cốt cứng rắn cũng vỡ ra.

Rống!

Hắc Ám Ma Viên tức giận gào rú, đồng tử đỏ như máu nhìn chằm chằm vào phân thân Toản Địa Giáp, rống lên một tiếng sau đó chất vấn.

Nếu như đối phương là tam tinh, tứ tinh yêu thú bình thường, Hắc Ám Ma Viên đã sớm một tát đánh thành bánh thịt, trong thú triều thống lĩnh yêu thú giết chết yêu thú yếu kém là chuyện bình thường, trước và trong khi chiến đấu, Hắc Ám Ma Viên giết chết yêu thú cũng vô số kể.

Nhưng mà phân thân Toản Địa Giáp không phải yêu thú bình thường, chính là ngũ tinh yêu thú, nếu như trong thú triều lục tinh Hắc Ám Ma Viên là thống soái, như vậy vài đầu ngũ tinh yêu thú đỉnh phong chính là tướng lãnh, tự nhiên không thể tùy ý đánh chết được.

Rống!

Phân thân Toản Địa Giáp cũng tức giận gào rú, giọng nói kia hợp ý nói cho Hắc Ám Ma Viên biết, chính mình chỉ muốn đánh chết tên võ giả nhân loại mà thôi.

Nhìn thấy một màn này, rất nhiều võ giả nhân loại ngây người.

BOANG...

Trong quá trình hai bên tranh chấp, Lâm Tiêu đột nhiên ra tay, ánh đao mang theo từng sợi tơ màu trắng, không ngừng quấn quanh thân hình của Hắc Ám Ma Viên, lưu lại vết máu thật sâu trên người nó.

- Nơi này có sơ hở.

Đột nhiên Lâm Tiêu nhìn thấy sau lưng Hắc Ám Ma Viên trống trải, nhảy lên cao cao, chiến đao màu đen nhanh như thiểm điện chém vào hậu tâm Hắc Ám Ma Viên, đao quang lăng lệ hình thành gió lốc nguyên lực.

Cũng không chờ Lâm Tiêu đánh trúng hậu tâm Hắc Ám Ma Viên, đột nhiên cảm giác nguy cơ mãnh liệt truyền tới, đồng thời có tiếng nổ tung vang vọng.

Thời điểm nguy cấp, Lâm Tiêu bất chấp do dự, lập tức buông tha công kích Hắc Ám Ma Viên, chiến đao trong tay vang lên tiếng kim loại va chạm.

Một cái đuôi dài đầy lông đường kính hơn năm mét đánh lên chiến đao của Lâm Tiêu, yêu nguyên cường đại trùng kích đánh Lâm Tiêu bay ra ngoài, chính là đuôi dài sau lưng Hắc Ám Ma Viên.

Phốc phốc!

Một cú này đánh Lâm Tiêu bay ra xa, cái đuôi dài của Hắc Ám Ma Viên cũng không tốt hơn, phía trên xuất hiện vết máu loang lổ, bị một đao chém sinh ra vết thương thật sâu.

- Khục khục.

Lâm Tiêu lại lần nữa ho ra hai ngụm máu tươi:

- Đáng giận, một chọi một căn bản không phải đối thủ của Hắc Ám Ma Viên này, xem ra chỉ có thể liên thủ với Phân thân Toản Địa Giáp thôi.

Tâm niệm vừa động, Lâm Tiêu lập tức khống chế Phân thân Toản Địa Giáp điên cuồng tiến công tới mình, mà mình lại chật vật tránh né, trong mỗi lần tránh né, Phân thân Toản Địa Giáp đều hữu ý vô ý đánh trúng Hắc Ám Ma Viên, lưu lại trên người nó đạo đạo vết thương.

Luận lực công kích, tuy rằng Phân thân Toản Địa Giáp mới chỉ là ngũ tinh, nhưng Phân thân Toản Địa Giáp tu luyện Thú Nguyên Quyết, có thể tự nhiên khống chế yêu nguyên trong cơ thể, trên thực tế còn cường đại hơn Lâm Tiêu một bậc, liên tiếp mang đến cho Hắc Ám Ma Viên tổn thương cực lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.