Từ xa nhìn lại, ngoài cửa thành đông Quận Thành Hiên Dật một mảnh bừa bộn, trên tường thành màu đen cao tới trên trăm trượng xuất hiện nguyên một đám những vết cào và những cái hố vừa nhìn đã biết là do yêu thú tạo ra, trong đó một cái vết cào lại sâu đến mấy trượng, tản ra yêu khí uy áp kinh người.
Điều khiến Lâm Tiêu còn cảm thấy may mắn chính là, bên trong Quận Thành Hiên Dật lại bình yên vô sự, không chút hư hao, hiển nhiên thú triều cỡ lớn lần này tuy rằng đáng sợ, nhưng cũng không công phá được tường thành Quận Hiên Dật .
Năm người Lâm Tiêu không dừng lại trong thành, trực tiếp về tới trại huấn luyện.
Đi vào Trại huấn luyện, đầu tiên đập vào mắt là bài danh ngọc bích cực lớn, vừa xem qua, năm người Lâm Tiêu không khỏi khẽ giật mình.
Trại huấn luyện thiên tài hàng năm tuyển nhận 50 học viên, học kỳ năm năm, nhưng bởi vì trong vòng năm năm này thường xuyên sẽ có đệ tử vẫn lạc, bởi vậy lần này đệ tử Trại huấn luyện thiên tài trước khi Lâm Tiêu đi là hai trăm linh tám người, nhưng giờ phút này, trên bài danh ngọc bích vốn có danh tự hai trăm linh tám đệ tử lại đại giảm, chỉ còn lại có một trăm sáu mươi ba người.
- Lâm Tiêu, các ngươi trở về rồi.
- Nghe nói Thành Tân Vệ quê hương của các ngươi cũng gặp phải thú triều cỡ trung tập kích, sao hả, không sao chứ?
Trước thạch bích màu đen ở cửa ra vào Trại huấn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288207/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.