Chương trước
Chương sau
- Hai ngày trước Cửu Chuyển Huyền Công của ta vừa mới đột phá đến đệ thất chuyển, hơn nữa Cuồng Thú Đao Pháp thức thứ hai luyện thành, hiện giờ đã là cuối tháng mười, không bằng đi thí luyện thất kiểm tra tiến triển một chút.

Thông qua tu luyện điên cuồng mấy tháng này, Đệ thất chuyển Cửu Chuyển Huyền Công của Lâm Tiêu rốt cục cũng đã luyện thành, so với lúc trước vừa tới Thành Tân Vệ thực lực Lâm Tiêu lại tăng lên không ít.

Lâm Tiêu hiện giờ một mực bài danh đệ nhất trên bài danh ngọc bích, trải qua một lần thú triều cỡ trung, trong Trại Huấn Luyện Luyện Thiên Tài võ giả đột phá đến Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong so với năm người Lý Dật Phong bọn hắn thì vượt qua hai người, thậm chí Lê Phong, cùng với Đoạn Hồng cũng từ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ.

Đương nhiên, tháng chín vừa rồi, Lê Phong vừa mới đột phá Hóa Phàm cảnh trung kỳ đã tốt nghiệp, mà Đoạn Hồng cũng chỉ còn lại một năm cuối cùng.

Cả Trại Huấn Luyện Luyện Thiên Tài đệ tử có thể tranh cao thấp với Lâm Tiêu căn bản không có một ai, khiến Lâm Tiêu ở trên bài danh ngọc bích hoàn toàn không có áp lực, chỉ có thể thông qua khảo hạch thí luyện thất để kiểm tra đo lường phát triển của mình.

Trong thí luyện thất huấn luyện đại sảnh.

XIU.... XIU... XÍU... UU!

Trong đệ thất quan, thân hình Lâm Tiêu nhanh như thiểm điện, không ngừng đánh chết lần lượt tinh thần thể, bất quá nguyên lực bản thân hắn cũng tiêu hao cực nhiều, rốt cục, sau khi lần nữa đánh chết một gã tinh thần thể, Lâm Tiêu bị tầng tầng tinh thần thể còn thừa lại triệt để vây quanh, rồi sau đó cùng nhau chém giết.

Trong thí luyện thất, hai mắt nhắm chặt của Lâm Tiêu mở ra, hai đầu lông mày lại có chút nhăn lại.

- Lần này lại chỉ đánh chết bốn mươi tên tinh thần thể.

Lâm Tiêu lắc đầu.

Vào cuối tháng sáu, khi Lâm Tiêu vừa mới trở lại Quận Thành Hiên Dật, hắn đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ cũng đã có thể đánh chết ba mươi sáu tên tinh thần thể rồi, nhưng hiện giờ bốn tháng qua đi, Cửu Chuyển Huyền Công của Lâm Tiêu đột phá đến đệ thất chuyển, Cuồng Thú Đao Pháp thức thứ hai cũng hơi có tiểu thành, nhưng trong luyện thất không gian Lâm Tiêu lại tăng lên không lớn.

- Lúc trước khi ta vừa mới đột phá đến thí luyện thất đệ thất quan, hao tốn nửa năm thời gian từ bốn người trước kia tăng lên tới 24 người, trên cơ bản mỗi tháng có thể tăng lên ba người, mà lần quay về Thành Tân Vệ dùng hai tháng trực tiếp từ hai mươi ba người đột phá đến ba mươi sáu người, đây là bởi vì ta quay lại Thành Tân Vệ đã trải qua một hồi thú triều cỡ trung, và chém giết sinh tử với Hắc Ám Ma Viên càng khiến ta được ích lợi không nhỏ, cảm ngộ rất nhiều, hiện giờ lại lần nữa trở lại Trại huấn luyện, bốn tháng nhưng chỉ tăng lên đánh chết bốn mươi tên tinh thần thể, mỗi tháng chỉ tăng lên một người, tiến triển quả thực có chút chậm, quả nhiên vẫn là sinh tử lịch lãm rèn luyện mới có thể đột phá, một mực khổ tu thực lực tuy rằng tăng lên, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại không tăng lên bao nhiêu.

Lâm Tiêu hiểu rất rõ nguyên nhân.

Thí luyện thất khảo hạch cũng không quan hệ quá lớn đến thực lực võ giả tăng lên, tuy rằng sau khi thực lực tăng phương thức công kích thay đổi nhiều, phương thức tránh né cũng biết nhiều, nhưng thực lực tinh thần thể cũng sẽ trở nên mạnh mẽ, thí luyện thất khảo hạch hoàn toàn là kinh nghiệm chiến đấu và bản năng võ giả, những thứ này chỉ có trong sinh tử lịch lãm rèn luyện và chém giết mới có thể tăng lên.

Trước kia, vô luận là trận chiến với huynh đệ song sinh hay là trận chiến với Hắc Ám Ma Viên đều khiến Lâm Tiêu có thu hoạch cực lớn, cho nên thí luyện thất mới tăng nhanh, nhưng mấy tháng này Lâm Tiêu một lòng khổ tu, tốc độ ngược lại trì hoãn chậm lại.

- Ta hiện giờ đã đạt đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, tiếp tục khổ tu trong Trại Huấn Luyện Luyện Thiên Tài cũng không có trợ giúp lớn, ngược lại sẽ khiến võ đạo chi tâm của ta hao mòn, võ giả chính thức phải trải qua đại lượng chiến đấu và khảo nghiệm sinh tử, cảm ngộ và đột phá trong cuộc chiến sinh tử, ta nghĩ hiện giờ hắn đến lúc nên ra ngoài lịch luyện rồi.

Trong nội tâm Lâm Tiêu quyết định.

Nghĩ đến liền làm, đây là tính cách quyết đoán của Lâm Tiêu, không có chút dây dưa dài dòng nào cả, sau nửa canh giờ Lâm Tiêu đi vào biệt thự của Vương phó doanh chủ, nói ra ý nghĩ của mình.

- Cái gì? Ngươi muốn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện?

Nghe được tin tức này, Vương phó doanh chủ nhịn không được khẽ giật mình.

Trại Huấn Luyện Luyện Thiên Tài với tư cách là thánh địa mà tất cả thiên tài Hiên Dật Quận đều hướng tới, có rất nhiều phương tiện và tài nguyên mà bên ngoài không có được, mà mỗi tháng trại huấn luyện đều có đan dược ban phát, căn cứ thực lực tăng lên còn có được không ít ban thưởng.

Trên cơ bản trong lịch sử Trại huấn luyện, chỉ có các học viên muốn ở trong Trại huấn luyện để tu luyện, chưa từng có người nào muốn rời ra ngoài cả.

Cẩn thận chằm chằm vào Lâm Tiêu chốc lát, thấy ánh mắt không chút do dự kia, Vương phó doanh chủ gật gật đầu:

- Tốt rồi, ta hiểu được, chuyện này ta tạm thời không thể làm chủ, ngươi đi về trước đi, hai ngày nữa ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.

Tuy rằng thân là phó doanh chủ Trại huấn luyện, quyền lực lớn, nhưng Vương An hiện giờ cũng không dám tùy tiện quyết định, dù sao Lâm Tiêu chính là thiên tài trăm năm khó gặp trong lịch sử Quận Hiên Dật, gia nhập Trại huấn luyện chỉ hai năm ngắn ngủn đã đột phá đã đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ, giữ vị trí đệ nhất trên bài danh ngọc bích vượt qua một năm, so với đám thiên tài đỉnh tiêm như Lý Dật Phong, Lê Phong còn đáng sợ hơn nhiều.

Thiên tài như vậy thật giống như quận chúa Đông Phương Nguyệt Linh năm đó, chính là hi vọng tương lai của Quận Hiên Dật, đặc biệt là lần này sau thú triều cỡ lớn cường giả đỉnh tiêm của Quận Hiên Dật đều có lòng, muốn vì tương lai Quận Hiên Dật bồi dưỡng được thật nhiều cường giả hơn nữa, mà Lâm Tiêu chính là một trong các mục tiêu trọng điểm bồi dưỡng, huống chi Vương An bọn hắn cũng đã quyết định để Lâm Tiêu tham gia đế quốc Phong Vân Bảng đại bỉ hai năm sau, hiện giờ biết được Lâm Tiêu muốn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện tự nhiên không thể đơn giản đồng ý.

Lâm Tiêu gật gật đầu, về tới lầu các của mình.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Lâm Tiêu vừa mới nếm qua điểm tâm, đã nhận được lệnh được Từ Bác đạo sư dẫn tới một tòa kiến trúc xa hoa .

Ở cửa ra vào tòa kiến trúc xa hoa này, hai gã võ giả khí thế phi phàm đang đứng ở đằng kia, vậy mà đều là cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

- Hai vị, xin dừng bước.

Một gã võ giả đầu lĩnh lập tức ngăn hai người lại.

- Hắn là Lâm Tiêu, là Vương phó doanh chủ bảo ta dẫn hắn đến đây.

Từ Bác một bên giải thích, một bên lấy ra một cái lệnh bài.

Võ giả kia kiểm tra lệnh bài một chút, rồi sau đó gật đầu cho đi nói:

- Hắn có thể đi vào, ngươi lưu lại.

Tòa kiến trúc bọn hắn thủ vệ chính là trung tâm của Trại Huấn Luyện Thiên Tài, đạo sư bình thường không có mệnh lệnh của năm vị phó doanh chủ đều không có tư cách tiến vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.