Chương trước
Chương sau
Lúc Lâm Tiêu mới đến Đảo Đao Vương mà gặp chiến đấu thế này thì hắn sẽ hơi vất vả, vì bàn về đao ý thì Khương Nhân Kiệt có đao ý vô tận tam phẩm uy lực vượt trên đao ý bình thường tam phẩm của Lâm Tiêu. Nhưng trong một tháng này Lâm Tiêu đã thăng đao ý tiểu thành tam phẩm của mình lên tứ phẩm, hoàn toàn nắm giữ hơi thở của đao ý vô tận. Đao ý tiểu thành tam phẩm của Khương Nhân Kiệt đã mất hết áp lực, chấn nhiếp đối với Lâm Tiêu.

Âm thanh hờ hững vang vọng trong thiên địa:

- Bây giờ thì đế lượt ta tấn công.

Đao khí vô tận bộc phát từ người Lâm Tiêu, như khói mù mịt bốc lên cao, không ngừng tăng mạnh, chớp mắt bao phủ mọi người.

Đao ý này thật đáng sợ, tăng nhanh vùn vụt trên cả đao ý tiểu thành của Khương Nhân Kiệt. Tại đây đao ý tiểu thành tam phẩm của Khương Nhân Kiệt vốn cao cao tại thượng, bễ nghễ hết thảy như một vị vua. Nhưng khi Lâm Tiêu phát ra đao ý thì đao ý của Khương Nhân Kiệt bị áp chế ngay, từ đế vương cao cao tại thượng trở dân đen bình thường. Ngôi sao sáng bây giờ là đao khí hùng hồn, sắc bén, vô tận của Lâm Tiêu.

- Là đao ý vô tận tứ phẩm, không thể nào!

Lâm Tiêu lộ ra đao khí cường đại làm mọi người ngây ngốc. Nhiếp Phúc dù đã dự đoán trước thực lực của Lâm Tiêu nhưng cũng phải trợn mắt há hốc mồm, biểu tình ngơ ngẩn.

Lúc trên thuyền Phá Lãng Lâm Tiêu từng thể hiện thực lực, đao ý. Nhiếp Phúc cảm giác đao ý của Lâm Tiêu lúc đó mạnh hơn đao ý vô tận nhị phẩm của Lão một chút, nhưng thuộc tính thì chỉ có sắc bén, bá đạo, không có khí thế đáng sợ vô cùng vô tận, mãi không ngừng nghỉ của đao ý vô tận. Cho nên Nhiếp Phúc không thấy áp lực gì lớn.

Nhưng bây giờ Lâm Tiêu lộ ra đao ý khiến Nhiếp Phúc run rẩy, áp lực như bình dân gặp người bề trên, đó là đao ý vô tận chèn ép nhau.

Người xúc động mãnh liệt nhất là gia chủ Khương Nhân Kiệt:

- Chết tiệt, chết tiệt! Cả thành Đao chỉ có mình ta lĩnh ngộ đao ý vô tận đến tam phẩm tiểu thành, tại sao tiểu tử này còn mạnh hơn ta? Không thể nào, tiểu tử này chỉ mới đến thành Đao có một tháng!

Người Khương Nhân Kiệt run rẩy, ánh mắt dữ tợn như muốn ăn thịt người. Lão không tin nổi vào mắt mình.

Từ nhỏ Khương Nhân Kiệt sinh ra trong đảo Đao Vương, luôn ở trong Đao Vương cốc cảm ngộ đao ý vô tận, mãi đến bây giờ mới được đao ý vô tận tam phẩm tiểu thành, đây đã xem như lĩnh ngộ đao ý vô tận mạnh nhất trong đám người ở đây. Nhưng không ngờ Lâm Tiêu chỉ mới lên đảo Đao Vương có một tháng đã đến đao ý vô tận tứ phẩm, khiến tinh thần Khương Nhân Kiệt bị đả kích rất lớn.

Khương Nhân Kiệt hét dữ tợn:

- Đáng chết, ta không tin! Dù là đao ý tứ phẩm thì sao? Ngươi vẫn phải chết!

Trong ánh mắt của Khương Nhân Kiệt lóe lên sát khí lạnh băng, nguyên lực Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong vận chuyển điên cuồng. Lão chém bổ ra một đao mạnh nhất của bản thân về hướng Lâm Tiêu.

- Thông Thiên Trảm!

Ầm ầm ầm!

Nguyên lực vô hình ngưng tụ trong thiên địa, đao ý vô tận tiểu thành gia cố biến ra thông thiên chiến đao to lớn. Chiến đao mênh mông cao mấy chục trượng, tầng tầng lớp lớp, dữ tợn đáng sợ. Khương Nhân Kiệt ép cạn nguyên lực trong người, dẫn động nguyên khí trong thiên địa. Hắn giơ cao hai tay khống chế chiến đao khổng lồ điên cuồng chém xuống Lâm Tiêu đứng dưới đất.

s

Răng rắc! Răng rắc!

Không khí phát ra tiếng vỡ nát như pha lê. Chiến đao chưa chém xuống mà các tia đao khí đã bắn tứ tung. Đao khí xẹt qua tới đâu là nơi đó đá nát, mặt đất nứt rạn ghê người. Phủ đệ Nhiếp gia sau lưng Lâm Tiêu cũng bị đao khí cắt rung bần bật, mái ngói rơi lộp bộp xuống.

Nhiếp Hùng thấy cảnh này mắt lóe tia hoảng hốt, rống to:

- Lùi, mau lùi lại!

Nhát đao của Khương Nhân Kiệt nếu giáng xuống thì xung lực mạnh mẽ đủ chém cửa cổng và phủ đệ Nhiếp gia thành hai khúc. Đây là tai họa ngập đầu cho Nhiếp gia. Nếu tất cả cường giả Nhiếp gia cùng nhau chống lại không chừng sẽ đỡ được nhát đao của Khương Nhân Kiệt, nhưng khó tránh khỏi máu chảy thành công. Mạng người và phủ đệ, Nhiếp Hùng chọn mạng người.

Phủ đệ có thể xây lại nhưng người chết thì không thể sống lại.

Mặt Khương Nhân Kiệt lạnh tanh cầm chiến đao to lớn chém xuống. Trước chiến đao ảo dài mấy chục trượng thì Lâm Tiêu nhỏ như con kiến, nhưng đôi mắt hắn chẳng hề sợ hãi, ngược lại hờ hững, sâu thẳm tựa biển cả.

Ảo ảnh chiến đao to lớn sắp chém trúng Lâm Tiêu, Thái Huyền đao trong tay hắn vung lên, đao quang lấp lánh, đơn giản mà bình thường.

Thoáng chốc một luồng đao quang rõ nét xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, đao ý vô tận tứ phẩm mênh mông liên tục co rút ngưng tụ thành lưỡi đao quang. Luồng đao quang này không dài, chỉ khoảng một thước nhưng chứa hơi thở mênh mông vô tận.

Chiêu này là đao mạnh nhất Lâm Tiêu lĩnh ngộ từ đao ý vô tận trong Đao Vương cốc.

Vô Tận Lãng Đao.

Xoẹt!

Đao quang bay ra kéo một chuỗi tàn ảnh. Đao ảnh đầy trời bắn tung tóe trong không khí nhanh như chớp chém vào chiến đao to lớn của Khương Nhân Kiệt.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên điếc tai, đao quang dài hơn một thước bay ra lóe lên ánh sáng vĩnh hằng. Trong các ánh mắt kinh hoàng của các võ giả, đao quang đánh nát bấy chiến đao ảo ảnh dài mấy chục trượng của Khương Nhân Kiệt. Trùng kích thị giác mãnh liệt làm mọi người ngơ ngác trợn mắt há hốc mồm.

Thế đi của các tầng sóng đao không giảm, sau khi chém nát chiến đao to của Khương Nhân Kiệt. Thế đao tiếp tục phát ra đao quang chém thẳng vào người Khương Nhân Kiệt đang trợn đôi mắt tràn ngập kinh hoàng. Nguyên lực va chạm ma sát, vòng bảo hộ nguyên lực ngưng tụ quanh người Khương Nhân Kiệt bỗng chốc vặn vẹo, tan vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. Quần áo Khương Nhân Kiệt bị đao khí xé nát, chỉ còn nội giáp ngũ phẩm dính người.

Tiếc rằng nội giáp đẳng cấp này không có sức phòng ngự trước Vô Tận Lãng Đao của Lâm Tiêu. Vô Tận Lãng Đao tầng tầng lớp lớp liên tục không dứt. Nội giáp tỏa sáng rực rỡ nhanh chóng ảm đạm đi, từng vết rạn nứt hiện ra trên nội giáp. Cuối cùng nội giáp vỡ ra thành nhiều mảnh bay tứ tán.

Khương Nhân Kiệt hoảng sợ trợn tròn như mắt ốc nhồi, mặt trắng bệch, ngực hiện ra vết đao dữ tợn. Một chuỗi tiếng xương nát vụn trầm đục vang lên, đao ý vô hình khủng bố trùng kích vào não Khương Nhân Kiệt. Đao ý vô tận tiểu thành của Khương Nhân Kiệt bị xóa tan tác.

Các cặp mắt rung động, khó tin nhìn Khương Nhân Kiệt ọc máu, nặng nề bay ngược ra xa, kéo lê vết máu dài mấy chục thước. Máu đỏ chảy loang lổ đến ghê người.

Toàn trường tĩnh lặng tới mức nghe được tiếng kim rơi.

Khương Nhân Kiệt trước đó dễ dàng đánh bại Nhiếp Hùng, gia chủ Nhiếp gia giờ bất lực trước Lâm Tiêu, chịu thua thảm bại.

Khương Nhân Kiệt có đao ý tiểu thành tam phẩm đè đầu Nhiếp Hùng với đao ý nhị phẩm. Lâm Tiêu đao ý tứ phẩm dựa vào đao ý vô tận cùng thuộc tính đè tam phẩm tiểu thành của Khương Nhân Kiệt.

Vận mệnh luân hồi, nhân quả tuần hoàn đến quá nhanh mà rõ ràng, làm người ta giật mình líu lưỡi không thôi. Có thể nói là thành cũng tại đao ý, bại cũng tại đao ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.