Chương trước
Chương sau
- Không cần, Phong Vân bảng câu thông vực ngoại tinh thần, chính là giải thi đấu hội tụ số mệnh cả đế quốc, nếu Lâm Tiêu không thông qua khảo hạch dự tuyển thì tốt, hiện tại thông qua khảo hạch, nếu ngươi tùy tiện đánh chết, một khi bị điều tra ra, ảnh hưởng với ta rất lớn, lát nữa ngươi giúp ta câu thông với đám người Đông Phương Hiên Viên một chút, ta không hy vọng nhìn thấy tiểu tử này trong Phong Vân bảng, quận Hiên Dật tổn thất sẽ do ta đền bù.

- Có thể giúp đỡ tứ hoàng tử điện hạ là vinh hạnh của bọn chúng, còn cần đền bù tổn thất gì chứ?

Lão giả truyền âm hỏi.

- Ha ha, hy vọng Đông Phương Hiên Viên có giác ngộ như ngươi nói, nhớ kỹ, thời điểm câu thông đừng cho Đông Phương Nguyệt Linh biết rõ.

Bách Lý Huyền nhìn qua thành nam, ánh mắt lạnh lùng mang theo sát cơ.

- Hừ, không ngờ Lâm Hiên chết lâu như thế, nàng vẫn còn băn khoăn tiểu tử kia, nhưng mà thứ Bách Lý Huyền ta muốn đạt được cho tới bây giờ chưa bao giờ không chiếm được, mặc kệ nàng phản kháng thế nào, sớm muộn gì cũng trở thành nữ nhân của ta.

Hai người âm thầm trao đổi, dần dần võ giả xông lên Huyền Quang Huyễn Giới càng ngày càng ít, thời gian trôi qua, người cuối cùng đã khởi hành.

Bá bá bá...

Đám người cuối cùng chỉ có bảy người, mà lưu tới cuối cùng đều là một ít người lòng tin không đủ, kết quả sáu người trong đó trong quá trình xông qua bị loại, chỉ có một người vận khí không tệ xông qua khảo hạch Huyền Quang Huyễn Giới, leo lên thành nam.

Khi người cuối cùng leo lên thành nam, cả Tinh Quang Huyễn Giới bỗng nhiên có sóng gió nổi lên, hào quang đầy trời hiển hiện, Tinh Quang Huyễn Giới nổ tung, hóa thành hào quang đầy trời biến mất trong thiên địa, mặt trời cũng hiện ra, ánh mặt trời bao phủ các nơi, ánh sáng tiếp tục hàng lâm nhân gian.

Võ giả thành nam mơ hồ cảm giác được mình và bầu trời sinh ra liên hệ, một đám người được số mệnh khó hiểu quấn quanh, giống như từng ngôi sao mờ mịt, nhưng mà bọn họ không cảm giác được, ngay cả những người tham gia khảo hạch thất bại lẫn những người đang xem cũng không cảm giác được.

Đây là biến hóa do thông qua Tinh Quang Huyễn Giới, đại biểu cho thân phận tuyển thủ dự thi của bọn họ.

Cảnh rung động này làm đám võ giả trên bình nguyên cảm xúc chấn động, giống như số mệnh thật sự hàng lâm lên người của họ.

Che đậy mặt trời, huyễn giới hàng lâm, quần tinh lóng lánh, vận mệnh hàng lâm, cho dù là cái dạng gì thì với võ giả Hóa Phàm Cảnh và Quy Nguyên Cảnh mà nói, đây là chuyện huyền diệu khó giải thích được, khó khám phá ra.

Trên thực tế, một ít cường giả Sinh Tử Cảnh ẩn nấp trong đế quốc Vũ Linh cũng vô cùng nghi hoặc, hiếu kỳ không thôi, đã từng có cường giả Sinh Tử Cảnh điên cuồng ý đồ phá tan ngoại vực mênh mông điều tra nguyên do, kết quả không công mà lui, ngược lại bị vận mệnh cắn trả vẫn lạc, từ đó về sau cường giả Sinh Tử Cảnh không dám đi thăm dò, càng ôm tâm tình kính sợ.

Cửa thành phía nam thành Tinh Túc, rất nhiều võ giả thông qua khảo hạch được quần tinh chiếu cố, ngay sau đó tiếng nổ vang lên, cửa thành nam đã mở ra, cho võ giả đi vào trong thành.

Lâm Tiêu nhìn bốn phía, người thông qua khảo hạch chỉ năm trăm ngươi, cơ hồ chỉ có nửa thành võ giả thông qua khảo hạch, con số này khiến người ta tức lộn ruột, mà quận Hiên Dật thông qua khảo hạch chỉ có Lâm Tiêu, Đông Phương Nguyệt Mính, Lý Dật Phong, Đoạn Hồng, Lưu Vân, Chu Chỉ, Mộ Lăng chừng mười người, trừ bọn họ ra, Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Hạo hai huynh đệ tuy vị trí là một phần của quận Hiên Dật, nhưng mà không bị quận Hiên Dật quản hạt trực tiếp, đệ tử như vậy có gần hai mươi, bởi vậy tám đại thành cũng có gần ba trăm người, hơn nữa một ít thế lực lớn và đế đô cũng có nhiều võ giả thiên tài, tạo thành tuyển thủ tham gia lần này.

Kế tiếp, gần năm trăm thiên tài tiến hành tuyển bạt kịch liệt, từ đó chọn ra một trăm lẻ tám cường giả mạnh nhất, tạo thành bài danh Phong Vân bảng, sau đó một trăm lẻ tám người này sẽ tiến hành chiến đấu bài danh, cuối cùng xác định ba mươi sáu vị trí, top mười, top ba và quán quân, một khi bài danh chính thức định ra, tất cả một trăm lẻ tám võ giả sẽ được tạo sách, danh sách sẽ phát tới mỗi quận thành, dùng để thông báo và tiêu thụ.

Mỗi lần thi đấu bài danh Phong Vân bảng in thành sách, đều được vô số võ giả thu mua.

Đối với võ giả trẻ tuổi mà nói, đây là hư vinh cực lớn, lực hấp dẫn khó mà ngăn cản, đối với tất cả các quận mà nói, cao thủ quận mình bài danh càng cao, thứ tự càng cao thì danh khí càng lớn.

- Đi!

Cửa nam thành Tinh Túc mở ra, rất nhiều thiên tài đi vào trong thành.

- Ha ha, võ giả quận Sóc Phương tới đây.

- Quận Võ Uy cũng theo vào.

- Quận Lộ Tây không được đi lung tung, tập hợp ở chỗ ta.

Quận vương tám quận thành và lĩnh đội hét to lên, triệu tập võ giả quận mình.

- Lâm Tiêu, chúng ta phải tách ra, lát nữa tụ hợp.

Trần Tinh Duệ và Trần Tinh Hạo đều có cường giả thành Hắc Vân dẫn đầu, chắp tay cáo từ Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu gật đầu

- Được, chờ dàn xếp xong chúng ta tụ tập lại.

Sau dự tuyển cũng không phải là đấu vòng loại, mà là nghỉ ngơi ba ngày, dù sao thành Tinh Túc vừa mở ra, cơ hồ tất cả võ giả dự thi đều không có chỗ dàn xếp, cần thời gian mới được, trừ chuyện đó ra, đế quốc sẽ an bài người làm trọng tài, các loại chương trình phiền toái cần hoàn thành.

- Lần tổ chức Phong Vân bảng này thật sự là cường thịnh, ngay cả khảo hạch Tinh Quang Huyễn Giới cũng khó như vậy.

- Đúng vậy a, lúc này độ khó tăng lên quá nhiều, các ngươi thấy không, muốn thông qua cửa thứ ba cần tối thiểu là Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, nếu lúc trước, chỉ cần là Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đại thành là có tư cách dự thi rồi.

- Đúng thế, cái khác không nói, nhìn khí tức võ giả tiến vào thành Tinh Túc thì có thể biết rõ lần Phong Vân bảng này gay cấn thế nào rồi.

- Không nói nhiều như vậy, trước tìm chỗ ở đi, ba ngày sau mới tới ngày thi đấu đấy.

Cửa thành nam có vô số võ giả không ngừng nghị luận với nhau, thần sắc kích động.

Không bao lâu, Đông Phương Hiên Viên quận vương cũng triệu hoán đám người Lâm Tiêu lại.

- Tỷ tỷ.

Nhìn thấy Đông Phương Nguyệt Linh, Đông Phương Nguyệt Mính hưng phấn kêu lên.

Đông Phương Nguyệt Linh mỉm cười nói:

- Biểu hiện thật tốt vào, trận đấu này tỷ tỷ sẽ xem ngươi thi đấu.

- Nguyệt Mính tiểu muội, tỷ tỷ ngươi lúc trước bài danh thứ ba Phong Vân bảng đấy, ngươi lần này phải cố gắng lên.

Bách Lý Huyền mặc áo vàng đứng bên cạnh mỉm cười nói.

- Ngươi là...

Đông Phương Nguyệt Mính nhướng mày.

- Vị này chính là tứ hoàng tử điện hạ đế quốc.

Đông Phương Hiên Viên mở miệng nói.

- Tứ hoàng tử!

Tất cả mọi người ở đây đều cả kinh, mà Lâm Tiêu cảm thấy nội tâm như có sấm sét đánh vào.

- Chính là hắn, đại ca lúc trước bởi vì đắc tội hắn cho nên hắn ra lệnh cho Hắc Long trại đánh chết?

Ánh mắt Lâm Tiêu ngưng trọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.