Vương Thái lên tiếng quát lạnh, cả người tựa hồ một lần nữa toả sáng sáng rọi, nguyên lực bành trướng bốc lên, tách ra chiến ý đáng sợ.
- Ngươi không có nửa điểm cơ hội.
La Thiên Đô ngẩng đầu liếc nhìn đối phương, trong đôi mắt bễ nghễ thiên hạ lại toát ra một tia lạnh nhạt.
Không có khinh thường, không có khinh miệt, trong lòng hắn, Vương Thái thậm chí ngay cả tư cách khiến hắn khinh thường cũng không có, đây là một loại cao ngạo phát ra từ tận đáy lòng, xâm nhập huyết dịch cốt tủy, cao ngạo đến mức không để bất kỳ kẻ nào vào mắt.
Vương Thái bị chọc giận, phẫn nộ quát lên:
- Cái này cũng chưa hẳn, tiếp ta một chiêu này.
- Băng Sơn Thối.
Ầm ầm
Vương Thái đá ra một cước, Phong Vân chấn động, trong không khí phảng phất có tiếng oanh minh núi cao sụp đổ vang lên, đùi phải màu đen đá ra như thiểm điện, giống như Giao Long xuất hải, nhanh như lôi đình.
Trong tiếng không khí nổ đùng, thối ảnh màu đen như Giao Long điên cuồng cuốn ra, lập tức đi vào trước mặt La Thiên Đô.
La Thiên Đô sắc mặt lạnh nhạt, đột nhiên đánh ra một chưởng, bàn tay thường thường, lập tức bổ vào thối ảnh mà Vương Thái đá ra.
Phịch một tiếng, sắc mặt Vương Thái lập tức một mảnh trắng bệch, thối ảnh kinh người tiêu tán, cả người bay ngược về sau, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
- Trời đất ơi, mạnh thật.
Nhìn thấy một màn khiến người sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2287873/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.