Chương trước
Chương sau
Vương Thái lên tiếng quát lạnh, cả người tựa hồ một lần nữa toả sáng sáng rọi, nguyên lực bành trướng bốc lên, tách ra chiến ý đáng sợ.

- Ngươi không có nửa điểm cơ hội.

La Thiên Đô ngẩng đầu liếc nhìn đối phương, trong đôi mắt bễ nghễ thiên hạ lại toát ra một tia lạnh nhạt.

Không có khinh thường, không có khinh miệt, trong lòng hắn, Vương Thái thậm chí ngay cả tư cách khiến hắn khinh thường cũng không có, đây là một loại cao ngạo phát ra từ tận đáy lòng, xâm nhập huyết dịch cốt tủy, cao ngạo đến mức không để bất kỳ kẻ nào vào mắt.

Vương Thái bị chọc giận, phẫn nộ quát lên:

- Cái này cũng chưa hẳn, tiếp ta một chiêu này.

- Băng Sơn Thối.

Ầm ầm

Vương Thái đá ra một cước, Phong Vân chấn động, trong không khí phảng phất có tiếng oanh minh núi cao sụp đổ vang lên, đùi phải màu đen đá ra như thiểm điện, giống như Giao Long xuất hải, nhanh như lôi đình.

Trong tiếng không khí nổ đùng, thối ảnh màu đen như Giao Long điên cuồng cuốn ra, lập tức đi vào trước mặt La Thiên Đô.

La Thiên Đô sắc mặt lạnh nhạt, đột nhiên đánh ra một chưởng, bàn tay thường thường, lập tức bổ vào thối ảnh mà Vương Thái đá ra.

Phịch một tiếng, sắc mặt Vương Thái lập tức một mảnh trắng bệch, thối ảnh kinh người tiêu tán, cả người bay ngược về sau, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.

- Trời đất ơi, mạnh thật.

Nhìn thấy một màn khiến người sợ hãi như thế, ánh mắt tất cả võ giả ở đây đều bị chấn kinh, kể cả tuyển thủ còn lại trong thập đại cự đầu trẻ tuổi sắc mặt cũng ngưng trọng, ánh mắt lăng lệ ác liệt.

Trước kia khi chiến đấu với Thiến Mộng Vũ, Vương Thái đã từng thi triển ra một chiêu Băng Sơn Thối này, tuy rằng cũng không phải là tuyệt chiêu cuối cùng của hắn, nhưng uy lực lại không thể khinh thường, một cước sau khi đá nát thế tiến công của Thiến Mộng Vũ còn đá cho nàng bay ngược về sau, có thể thấy uy lực mạnh cỡ nào, nhưng bây giờ La Thiên Đô chỉ tùy ý đánh ra một chưởng đã lập tức bài trừ một cước này của Vương Thái, càng khiến hắn bị thương lui ra phía sau, khiến mọi người ở tràng đều hoảng sợ.

- La Thiên Đô này đến tột cùng thực lực đáng sợ cỡ nào?

Thiến Mộng Vũ thần sắc lạnh như băng, trong đôi mắt lạnh lùng như băng có một tia động dung, cẩn thận quan sát trận đấu.

- Tốt, lợi hại, đón thêm ta một chiêu này.

Một chiêu bị phá, Vương Thái không sợ không loạn, thần sắc không thay đổi, trong tiếng rống giận dữ thân thể bay lên trời, lại lần nữa liên tục đá ra tiến công đáng sợ .

- Liệt Địa Thối.

- Phân Giang Thối.

- Toái Thiên Thối.

- Thối Tảo Càn Khôn.

Thân thể bay vút giữa không trung, Vương Thái liên tiếp đá ra mấy đại chiêu thức mạnh nhất của bản thân, chỉ một thoáng, toàn bộ lôi đài một mảnh nổ vang, khắp nơi đều là nguyên lực cuồng bạo bốc lên, thối ảnh rậm rạp chằng chịt phô thiên cái địa, khiến người kinh sợ.

Răng rắc.

Liệt Địa Thối đá ra, từng đạo kình khí đáng sợ theo hai chân Vương Thái đá ra không ngừng lan tràn tới trước, trong hư không xuất hiện từng đạo vết rạn màu đen, điên cuồng tiến tới, phảng phất như đại địa màu đen rạn nứt vậy, tản ra khí tức khủng bố tựa như hủy diệt.

Ngay sau đó Phân Giang Thối đá ra, thối ảnh cực lớn như đao, đứng vững trên hư không, rồi sau đó điên cuồng tuôn trào mà ra, chưa từng có từ trước đến nay.

Rồi sau đó Toái Thiên Thối đá ra, thay đổi bất ngờ, Thiên Địa thất sắc, thối ảnh cực lớn phảng phất như một cây trụ trời bạo lướt ra, tựa hồ muốn đá nát trời cao, mang theo lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp chen chúc về phía trước, thế không thể đỡ.

Cuối cùng chính là Thối Tảo Càn Khôn, phát sau mà đến trước, dung hợp mấy cước trước kia cùng một chỗ, hóa thành một trọng thối ảnh cực lớn dài đến tầm hơn mười trượng, bao lấy tất cả bên dưới, bao phủ Càn Khôn, trùng trùng điệp điệp vây lấy quanh thân La Thiên Đô, lập tức buông xuống.

Thối ảnh khủng bố cuốn xuống, La Thiên Đô vẫn mặt không biểu tình, tóc dài nơi trán hắn bị kình phong quét lên, ngay khi thối ảnh đá xuống lập tức lại lần nữa đánh ra một chưởng.

Xoẹt.

Một chưởng bình thường, nhìn không ra có gì huyền diệu, nhưng không khí lại phát ra tiếng nổ vang kịch liệt, bàn tay bổ ra, phảng phất như đao cắt không khí ra một đạo khí lãng màu trắng thật dài, lập tức bổ vào trên thối ảnh khủng bố mà Vương Thái đá ra.

Ầm ầm.

Trong tiếng nổ đùng, bàn tay bóng loáng như ngọc của La Thiên Đô tiến thẳng không lùi, thối ảnh vừa thô vừa to ầm ầm bạo toái, lộ ra đùi phải của Vương Thái, dưới chưởng đao của La Thiên Đô, Vương Thái dùng tốc độ nhanh gấp đôi so với trước bay ngược mà ra, trong miệng lại lần nữa ho ra một ngụm máu tươi.

- Tiếp ta một chiêu cuối cùng.

Vương Thái diện mục dữ tợn, trong ánh mắt toát ra thần sắc hung hãn không khuất phục, thân thể cao cao nhảy lên, áp khí khủng bố cuốn đi trong tiếng rống to của Vương Thái, đá ra một kích chí cường tới La Thiên Đô ở bên dưới.

- Thối Phá Thương Khung Phong Vân Động.

Ầm ầm.

Vương Thái đá ra một cước, Phong Vân động loạn, trên toàn bộ lôi đài bị vòi rồng đáng sợ triệt để cuốn đi, như phong bạo đánh úp lại, bốn phía đều là khí lưu cuồng loạn, mỗi một cổ đều vừa thô vừa to, gắt gao khóa chặt lại hư không, khiến người tránh cũng không thể tránh, ngăn cản cũng không thể ngăn cản, thối ảnh mờ ảo tản mát ra khí tức trấn áp tất cả, lực lượng cuồng bạo như núi lửa phun trào, cước phá trời xanh.

Ngẩng đầu, La Thiên Đô ánh mắt lạnh nhạt, nói:

- Thối pháp, không phải đá như vậy.

Âm thanh kết thúc, hắn một chân đá ra, không thấy có nguyên lực bắn ra gì cả, chỉ có một đạo thối ảnh mờ ảo bạo lướt về phía trước, như một cây Định Hải thần châm, cắm vào trong thối ảnh mênh mông mà Vương Thái đá ra, sau một khắc, nguyên lực phong bạo vô biên cuốn khắp bốn phía, thối ảnh tán loạn đầy trời, tiếng cốt cách đứt gãy răng rắc vang lên, Vương Thái giữa không trung rên lên một tiếng, cả người bay ngược ra, trùng trùng điệp điệp ngã xuống trên lôi đài.

Thu hồi chân dài đá ra, La Thiên Đô thần sắc đạm mạc, đi xuống lôi đài.

Toàn trường trợn mắt há hốc mồm.

- Đây mới là cao thủ thật sự.

- Khủng bố, thật sự là khủng bố, Vương Thái thân là một trong cự đầu trẻ tuổi ở trước mặt hắn lại không chịu nổi một kích

- Không thể tưởng tượng nổi, xem ra đệ nhất Phong Vân Bảng lần này không phải La Thiên Đô không còn ai, cự đầu trẻ tuổi khác tuy đáng sợ, nhưng ở trước mặt La Thiên Đô lại phảng phất như tiểu hài tử vậy.

- Khó có thể tin, đối với La Thiên Đô mà nói, muốn đánh bại cự đầu trẻ tuổi như Vương Thái lại chỉ cần một chiêu, đều là cự đầu trẻ tuổi chênh lệch thật sự lớn vậy sao?

Đám người nhao nhao nghị luận, triệt để lâm vào cuồng nhiệt, trên lôi đài, Vương Thái nghe được trọng tài tuyên bố kết quả đôi mắt tán loạn, thần sắc ngốc trệ.

Thiến Mộng Vũ lợi dụng thân pháp đánh bại hắn, trong lòng của hắn tuy rằng không cam lòng, khó có thể tiếp nhận, nhưng tốt xấu cũng không đến mức quá chấn động, nhưng La Thiên Đô nhẹ nhõm đánh bại hắn như thế, hơn nữa còn là dùng thối pháp hắn am hiểu nhất, khiến trong lòng của hắn nhận lấy đả kích cực lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.