- Cái gì?
Đông Phương Nguyệt Mính chấn động, hiển nhiên không ngờ rằng phản ứng của Trương Thuần Hi lại nhanh như thế, trong suy nghĩ của nàng cũng không ngờ tới chiêu này đối với Trương Thuần Hi không tạo thành bao nhiêu tổn thương, theo nàng thấy dưới tiến công điên cuồng của mình, Trương Thuần Hi tuyệt đối không cách nào phân biệt rõ đạo công kích âm thầm này của mình, đến lúc đó chỉ cần khi Trương Thuần Hi tránh né có chút bối rối, nàng sẽ nắm lấy cơ hội phát động tiến công mãnh liệt, thật không nghĩ đến Trương Thuần Hi lại phảng phất đã sớm biết được sắp xếp của nàng, hoàn toàn không chút bối rối, đồng thời tránh né còn lập tức tiến công, ngược lại khiến nàng luống cuống tay chân.
- Liệt Nhật Phần Thiên.
Sắc mặt Đông Phương Nguyệt Mính đại biến hét lên giận dữ, trên Nhật Nguyệt song câu bỗng nhiên bộc phát ra một đoàn hào quang lăng lệ ác liệt, đụng vào thủ chưởng của Trương Thuần Hi.
Oanh một tiếng, Đông Phương Nguyệt Mính rốt cuộc rơi vào thiệt thòi, cả người bay rớt ra ngoài, chà trên mặt đất ra một vết dài.
Trương Thuần Hi thấy thế thân hình tiến về trước, song chưởng liên tục đánh ra, chỉ một thoáng, trên cả tòa lôi đài khắp nơi đều là chưởng ảnh hiển hiện, như sóng biển ù ù bạo tuôn về trước, thế không thể đỡ.
- Đáng chết.
Sắc mặt Đông Phương Nguyệt Mính tái nhợt, chiêu trước nàng rơi vào hạ phong, hiện giờ lại lâm vào nguy cảnh trùng trùng điệp điệp, đặt mình trong cân nhắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2287865/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.