Phó doanh chủ Bạch Hồng Phi, Đông Phương Nguyệt Linh quận chúa, Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền đỉnh Quy Nguyên cảnh trung kỳ cũng hoang mang.
Bọn họ không suy nghĩ sâu xa thêm vì trận so đấu tiếp theo bắt đầu ngay.
Trận tiếp theo hai phe gồm Đoạn Thiên Cừu, Đông Phương Nguyệt Mính.
Xoẹt!
Trên lôi đài, Đoạn Thiên Cừu lạnh lùng nhìn Đông Phương Nguyệt Mính, cười gằn.
- Như thế nào? Không chịu thua sao?
Đông Phương Nguyệt Mính hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Mắt Đông Phương Nguyệt Mính bắn ra tia sáng sắc bén, nàng có thể nhận thua bất cứ ai nhưng tuyệt đối sẽ không làm thế với đệ tử quận Võ Uy, điều này liên quan uy nghiêm của hai đại quận.
Đoạn Thiên Cừu cười gian:
- Chậc chậc, có khí khái. Tiếc rằng bây giờ nàng không nhận thua thì chút nữa có muốn cũng không được.
Đôi mắt đỏ tràn ngập sát khí làm người rợn tóc gáy.
Lâm Tiêu nhíu mày nói:
- Sư tỷ Đông Phương Nguyệt Mính gặp nguy hiểm rồi.
Đông Phương Hiên Viên quận vương ánh mắt lo lắng nói:
- Hy vọng Mính nhi đừng cậy mạnh.
Trên lôi đài, hai người bắt đầu chiến đấu.
Đông Phương Nguyệt Mính khẽ quất một tiếng:
- Nhật Nguyệt Song Hoa!
Đông Phương Nguyệt Mính công kích trước, Nhật Nguyệt song câu trong tay nàng bắn ra ánh sáng phô thiên cái địa, muốn bao vây Đoạn Thiên Cừu.
Đoạn Thiên Cừu hét to một tiếng:
- Phá!
Không cần động tác hoa mỹ gì, hai tay Đoạn Thiên Cừu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2287840/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.