Chương trước
Chương sau
Hai tay Lâm Tiêu giơ cao Thái Huyền đao, bình tĩnh đối diện nhát đao cực hạn đỉnh phong của Đoạn Thiên Cừu. Lâm Tiêu chém mạnh lên trên.

- Vô Tận Lãng Đao!

Ầm ầm ầm!

Đao khí khủng bố chuyển đổi, đao khí từ bình thường đột nhiên biến thành đao ý vô tận kinh người. Các tầng sóng đao chém ra, đao quang rực rỡ lóe qua không trung kéo cái đuôi đao ảnh vô tận thật dài, rậm rạp vô cùng như không có điểm cuối. Đao quang như sao chổi quét trắng bốn phía xung quanh rồi xông vào cột đao huyết sắc khổng lồ.

Bùm một tiếng, đao quang vô tận va chạm với cột đao huyết sắc. Hai hơi thở nguyên khí khác nhau lấy giữa lôi đài làm trung tâm phân tách lôi đài thành hai nửa. Nguyên lực khủng bố nổ tung giữa hư không, áp khí kinh khủng làm lôi đài rung rinh. Màn sáng màu lam dao động từng gợn sóng.

May mắn lôi đài trong đại tái Phong Vân bảng do vô số tinh quang ngưng tụ lại, rất cứng rắn, cường giả Quy Nguyên cảnh cũng không thể phá hoại nó. Nếu đổi lại lôi đài bình thường, dù làm bằng huyền thiết cũng sẽ bị xung lực đòn công kích kia đánh tan nát. Tuy nhiên khí thế hủy diệt tất cả từ đao ý vô tận làm lòng người sợ hãi, biến sắc mặt.

Giữa không trung, Đoạn Thiên Cừu giật mình kêu lên:

- Cái gì? Không thể nào!

Đoạn Thiên Cừu không ngờ đao pháp Diệt Sát trước đó đánh Lâm Tiêu bất lực thụt lùi mãi, sau đó hắn đột nhiên bùng nổ lực lượng đáng sợ như thế.

Khí thế vô tận bộc lộ, đao ý tầng tầng chém ra như vô cùng vô tận, vĩnh viễn không giảm bớt. Đao ý không có điểm cuối chặn lại chiêu thức mạnh nhất Đoạn Thiên Cừu chém ra.

Ầm ầm ầm!

Lực lượng đáng sợ tràn ra từ tầng tầng đao ảnh, oanh kích cột đao huyết sắc của Đoạn Thiên Cừu rung lên bần bật, liên tục thụt lùi về phía sau. Trên lôi đài, phạm vi đao khí xanh bao phủ dần khuếch tán, đao khí huyết sắc thì bị rút lại.

Các võ giả xem cuộc chiến trên khán đài ngây người.

- Cũng là đao ý thuộc tính, có hơi thở mênh mang vô tận. Hèn gì Lâm Tiêu không thi triển quyền pháp, thì ra hắn còn giấu chiêu đáng sợ đến thế!

Bọn họ không thể ngờ rằng Lâm Tiêu cũng lĩnh ngộ đao ý thuộc tính đáng sợ, uy lực trên cơ Đoạn Thiên Cừu. Mãi đến bây giờ Lâm Tiêu mới lộ ra nó.

Trên lôi đài, Đoạn Thiên Cừu bị kích thích tâm hồn, mặt gã vặn vẹo rống to:

- Đáng ghét, Huyết Bạo!

Máu phun tung tóe từ người Đoạn Thiên Cừu, sát khí đặc như máu phô thiên cái địa, muốn vùng lên từ đường cùng.

Lâm Tiêu cười khinh thường nói:

- Tài mọn!

Biểu tình Lâm Tiêu nghiêm túc, tinh thần lực vô hình giáng xuống hư không, gia cố vào Thái Huyền đao trong tay hắn.

- Tinh Nguyên Hóa Khí, trảm!

Ầm!

Được tinh thần lực ngũ phẩm đại thành gia cố, Lâm Tiêu chém ra Vô Tận Lãng Đao tăng uy lực vượt bậc. Vang lên tiếng nổ điếc tai, cột sáng Đoạn Thiên Cừu chém ra bỗng chốc nổ tung, đao khí huyết sắc bay tung tóe. Trong đao khí thô bạo có một vệt đao vô hình rạch phá không gian chém vào ngực Đoạn Thiên Cừu.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy giòn vang lên. Đoạn Thiên Cừu trợn to đôi mắt khó tin, vạt áo trước ngực rách toang, lồng ngực gã hằn dấu đao rõ ràng dài vài thước. Máu tuôn như suối, Đoạn Thiên Cừu như diều đứt dây bay ra đập mạnh vào màn sáng màu lam, rớt xuống lôi đài. Đoạn Thiên Cừu như tấm vải rách, trong miệng liên tục tràn ra máu đỏ tươi.

Keng!

Lâm Tiêu thu đao vào vỏ, ánh mắt hờ hững như nhìn một người chết.

- Đây là cho ngươi một bài học, nếu không phải đang so đấu thì ta sớm chém chết ngươi rồi.

Ong ong ong!

Trên bầu trời lấp lánh ánh sao, ngô sao đối ứng với Lâm Tiêu hấp thu mảng lớn khí vận từ ngôi sao đối ứng với Đoạn Thiên Cừu, biến thành một trong ba ngôi sao rực rỡ nhất.

Cho tới bây giờ chỉ có La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên, Lâm Tiêu là chưa thua trận nào, nên ba ngôi sao đối ứng rực rỡ nhất. Uất Trì Quật thua một trận, bám theo sít sao. Đoạn Thiên Cừu thì thua La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên, Lâm Tiêu, gã trở thành kẻ đứng đầu thế hệ trẻ bình thường khác, ngôi sao nhạt nhòa.

- Ngươi . . . Phụt!

Đoạn Thiên Cừu lại phun ra búng máu, đôi mắt tràn đầy căm hờn, tức giận, không cam lòng nhìn Lâm Tiêu. Mới rồi Đoạn Thiên Cừu hộc máu không phải do vết thương mà vì giận dữ. Đường đường là thiên chi kiêu tử nhất thế hệ trẻ Quận Võ Uy, đã bao giờ Đoạn Thiên Cừu chịu nhục nhã thế này? Lúc trước thua vào tay La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên mặc dù Đoạn Thiên Cừu bất mãn nhưng miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng thua vào tay Lâm Tiêu cùng thân phận đao khách làm Đoạn Thiên Cừu không cam lòng. Nhất là Lâm Tiêu là đệ tử Quận Hiên Dật càng khiến Đoạn Thiên Cừu giận điên lên, sát khí đỏ hỗn loạn, tâm võ đao không ổn định.

Dưới đài rộ lên ồn ào.

- Tinh Nguyên Hóa Khí, mới rồi các người nghe thấy gì không? Thì ra Lâm Tiêu là luyện dược sư, hèn gì lúc trước nhẹ nhàng đánh bại Trương Thuần Hi, ra là vậy.

- Đáng sợ, quá đáng sợ, bản thân là đao khách lĩnh ngộ đao ý thuộc tính ngũ phẩm, tạo nghệ về quyền pháp cực kỳ kinh người, không ngờ hắn còn là luyện dược sư. Không nói thực lực như thế nào, thiên phú của Lâm Tiêu hơn cỡ như Đoạn Thiên Cừu rất nhiều.

- Đúng là không ngờ. Cứ nghĩ Lâm Tiêu sẽ thua trận đấu giờ lại chiến thắng Đoạn Thiên Cừu. Bây giờ còn mỗi Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, La Thiên Đô là chưa chiến đấu với Lâm Tiêu. Thật mong chờ thấy Lâm Tiêu giữ thành tích liên tục thắng hay bị người đánh bại.

Địa vị của Lâm Tiêu lại thay đổi trong mắt mọi người, từ đấu loại, xếp hạng rồi chiến đấu đến bây giờ, mỗi khi Lâm Tiêu gặp cường địch luôn khiến mọi người ngạc nhiên. Đến bây giờ Lâm Tiêu đã đánh bại Hoàng Phủ Chân, Tinh Mộng Vũ, Tuyệt Vô Danh, Trương Thuần Hi, Đông Phương Nguyệt Mính, Đoạn Thiên Cừu, sáu người đứng đầu thế hệ trẻ. Dù Lâm Tiêu thua hết ba trận so đấu tiếp theo thì hắn vẫn được thành tích tốt hạng bốn Phong Vân bảng. Lâm Tiêu thắng trận tiếp theo là sẽ vào tốp ba, thành một trong những người thắng thật sự của Phong Vân bảng lần này.

Trước khi so đấu bắt đầu có ai ngờ sẽ có ngựa ô chói mắt như thế, một đường vượt ải chém tướng đi đến đây, làm mọi người hiểu cái gì gọi là võ giả không có giới hạn.

Trên đài khán giả, Tương Thiên Thần lộ vẻ mặt khó tin bóp nát tay vịn ghế dựa của mình:

- Sao Đoạn Thiên Cừu thua được?

Lúc trước Lâm Tiêu đấu với Trương Thuần Hi đã lộ ra việc hắn có tinh thần lực, nhưng trong tính toán của Tương Thiên Thần cho rằng xác suất Đoạn Thiên Cừu thắng cao đến bảy mươi phần trăm. Tính tới tính lui Tương Thiên Thần không ngờ Lâm Tiêu cũng lĩnh ngộ đao ý thuộc tính.

Giật mình qua đi, mắt Tương Thiên Thần long lên sòng sọc, thầm nảy sát ý:

- Chết tiệt, Quận Hiên Dật lại có thiên tài như thế, khi hắn trưởng thành thì tương lai sẽ là kình địch cho Quận Võ Uy chúng ta. Phải bóp chết từ trong trứng nước mới được!

Đám người quận vương Đông Phương Hiên Viên, phó doanh chủ Bạch Hồng Phi thì mừng rỡ cười lớn:

- Ha ha ha!

Nói thật là Lâm Tiêu có thể đi đến một bước này bọn họ đã cực kỳ vừa lòng, không ngờ niềm vui sướng chưa kết thúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.