Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu giật mình thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ bắt được một quyển bí tịch sẽ bị truyền tống đi?

Lâm Tiêu vội thả bí tịch ra.

Bí tịch lại biến thành ánh sao bay ra khỏi lòng bàn tay Lâm Tiêu hướng tới phương xa vô tận, chớp mắt biến mất. Lực lượng bài xích cũng không còn.

- May mắn, thì ra chỉ cần thả bí tịch là có thể chọn cái khác.

Đao pháp địa cấp trung giai, Huyễn ánh Thiên Đao vừa rồi khá mạnh, xem hình ảnh và hơi thở từ nó là biết, nếu tu luyện đến tột đỉnh hầu như không thua gì Cuồng Thú đao pháp địa cấp cao giai hắn có. Nếu là trước kia Lâm Tiêu sẽ suy nghĩ lại đao pháp địa cấp trung giai này, nhưng hiện tại hắn đến Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cách Quy Nguyên cảnh không xa, đã học được hai môn võ kỹ thiên giai. Đao pháp địa cấp trung giai này không thỏa mãn khẩu vị của Lâm Tiêu được.

Nhìn Lâm Tiêu ngân hà mênh mông trước mặt, mắt lóe tia sáng, tinh thần kích động:

- Lại nhìn xem có võ kỹ cường đại nào khác không.

Ngân hà vô cùng vô tận, đầy ngôi sao. Nếu mỗi ngôi sao đại biểu một môn võ kỹ thì số lượng nhiều đến mức kho võ kỹ Đế quốc Võ Linh không thể so sánh.

Lòng máy động, Lâm Tiêu đi trong ngân hà, xem xét kỹ mỗi một sao băng, gặp cái nào vừa ý thì hút vào tay. Khiến Lâm Tiêu thất vọng là cái mạnh nhất toàn là võ kỹ địa cấp cao giai.

- Những sao băng bay ra từ ngân hà phía trước, trong ngân hà chắc chắn có bí tịch cường đại hơn, hay ta đi lên xem thử?

Lâm Tiêu xông lên trước, thân thể ngưng tụ bằng tinh thần lao nhanh như sao băng trong trời sao, hóa thành ánh sáng bay tới ngân hà mênh mông. Dọc đường đi các sao băng xẹt qua bên cạnh Lâm Tiêu nhưng hắn không quan tâm, chỉ lo xông tới trước.

Lâm Tiêu tiến tới trước, thấy rõ các sao băng bay ra từ chính giữa ngân hà, tán đi bốn phương tám hướng.

- Những sao băng quả nhiên bay ra từ ngân hà kia.

Lâm Tiêu đi trong trời sao vô tận không biết bao xa, cách ngân hà càng lúc càng gần, thậm chí hắn thấy rõ các ngôi sao. Đột nhiên lực lượng bài xích từ đằng trước ập đến, ngăn cản Lâm Tiêu bên ngoài dải sáng.

Lâm Tiêu nhướng mày nói:

- Không thể đi tới?

Lúc này . . .

Vù vù vù!

Hai luồng sáng xé gió bay tới khựng lại bên cạnh Lâm Tiêu, bị lực đẩy vô hình chặn lại. Ánh sáng đáp xuống, đó là La Thiên Đô và Mặc Thanh Hiên. Lại hai luồng sáng khác bay tới, cũng bị ngăn cản tại đây, là Uất Trì Quật, Đoạn Thiên Cừu.

Tinh Mộng Vũ, Trương Thuần Hi, Đông Phương Nguyệt Mính, Tuyệt Vô Danh cũng đến. Mọi người nhìn nhau, ánh mắt khó hiểu.

Chín người được vào Thiên Tinh Cung chọn lựa võ kỹ nhưng không ai đã chọn xong, bọn họ đều không vừa lòng võ kỹ trước đó.

Thấy Lâm Tiêu, La Thiên Đô hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Mắt La Thiên Đô rực cháy sát ý, gã hậm hực bị Lâm Tiêu giành mất hạng nhất đại tái Phong Vân bảng.

Lâm Tiêu mặt không biểu tình, hắn chưa bao giờ để bụng những kẻ thua dưới tay mình.

Mấy người định nói chuyện thì đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai. Vô số ánh sáng bắn ra từ sâu trong ngân hà, có một sao băng to cỡ đầu người bay ra, toát ra khí cơ cực kỳ đáng sợ. Bên trong có một bóng người nhảy tới nhảy lui, huyền ảo sâu thẳm, đó là loại thân pháp vô cùng đáng sợ.

Mắt mọi người sáng rỡ.

Vù vù vù!

Mọi người cùng bay ra. Uất Trì Quật, Đoạn Thiên Cừu, Trương Thuần Hi, Đông Phương Nguyệt Mính vị trí tốt nhất, sao băng ngay trước mặt bọn họ. Bốn người quát to cùng chộp hướng sao băng lớn nhất.

Người đầu tiên chạm vào ánh sao là Đoạn Thiên Cừu, nhưng gã chưa kịp giữ chặt đã bị sao băng hất bay ra. Uy lực ngôi sao to lớn hơn hẳn mấy sao băng nhỏ bé. Đông Phương Nguyệt Mính không dám khinh thường, hai tay phong tỏa bốn phương tám hướng ngôi sao, muốn khóa nó vào đôi tay.

Đông Phương Nguyệt Mính chưa kịp khép hai tay lại thì ngôi sao rung mạnh lao ra khỏi vòng vây của Đông Phương Nguyệt Mính bay đi phương xa.

Uất Trì Quật hét to:

- Đi đâu!?

Uất Trì Quật lao vào bên trên sao băng to lớn.

Ầm ầm ầm!

Sao băng to lớn uy lực vô cùng, mang theo Uất Trì Quật vọt tới trước. Làm cho Uất Trì Quật gào thét không thôi, hắn lì lợm dựa vào lực phòng ngự cường đại sống chết không bỏ, bám chặt lấy sao băng.

Ba giây sau ngôi sao bị Uất Trì Quật ôm tán đi hóa thành các đốm sáng ngưng tụ ra bí tịch cổ xưa trong tay gã.

Uất Trì Quật cầm quyển bí tịch trong tay cười to:

- Ha ha ha! Ta lấy được rồi, là thân pháp thiên cấp đê giai. Cũng tốt, thân pháp của ta bình thường nếu ngươi và ta có duyên thì ta sẽ chọn ngươi.

Mười giây sau, lực lượng bài xích vô hình giáng xuống, bài trừ Uất Trì Quật ra khỏi trời sao, bí tịch cùng biến mất.

Mọi người sớm chuẩn bị tinh thần, nghe xong gật gù.

- Quả nhiên là võ kỹ thiên giai.

Bọn họ không giật mình trước lựa chọn của Uất Trì Quật.

Dựa theo kinh nghiệm trước đó, bọn họ hơi hiểu chọn lựa võ kỹ trong trời sao. Đẳng cấp võ kỹ càng cao thì uy lực ánh sáng càng mạnh mẽ. Như thân pháp thiên cấp đê giai vừa rồi, Đoạn Thiên Cừu, Đông Phương Nguyệt Mính không thể chặn lại nó, cuối cùng Uất Trì Quật nhặt của hời. Sao băng to lớn đó là cực hạn của Đoạn Thiên Cừu, Đông Phương Nguyệt Mính, dù có ngôi sao mạnh hơn nữa thì bọn họ cũng không chiếm được, thèm thứ khác không bằng cái mình chộp được trong tay.

- Chắc chắn ta sẽ cướp được quyển bí tịch sau!

Lúc trước không khí còn thân thiện nhưng giờ đã thay đổi, mọi người đề phòng nhau.

Trong sự chờ đợi của đám người, mấy phút sau lại có dãy ánh sáng bay ra khỏi ngân hà. Có một ngôi sao to cỡ đầu người tỏa ánh sáng rực rỡ.

Mọi người cùng hành động.

Lâm Tiêu lòng máy động, định ra tay thì đột nhiên sâu trong ngân hà truyền đến cảm giác vô cùng thân thiết kêu gọi hắn đi bắt nó. Lâm Tiêu khựng lại.

Lâm Tiêu ngây người thầm nghĩ:

- Cảm giác này là . . . Ngôi sao đối ứng trên đầu ta!

Trong ngân hà bao la, lực lượng triệu hoán thân thiết hấp dẫn, kêu gọi Lâm Tiêu vào sâu trong ngân hà.

Loại cảm giác này cực kỳ thân thiết, như người thân kêu gọi nhau, làm tinh thần Lâm Tiêu dao động.

Lâm Tiêu tạm dừng, mọi người đã tranh giành gay gắt.

Ầm ầm ầm!

Ngôi sao đỏ rực như lửa xẹt qua không gian, hùng hồn bao la. Có bóng người múa trường thương lửa, thương ảnh mộng huyễn, đây là quyển bí tịch thương pháp.

Tuyệt Vô Danh kích động run rẩy:

- Các vị, xin hãy nương tay cho, bí tịch thương pháp này thích hợp với ta nhất!

Đường đường là một trong mấy thủ lĩnh thế hệ trẻ nhưng giờ Tuyệt Vô Danh mở miệng van xin. Mắt sáng rực lao hướng sao băng lửa.

Nhưng vị trí của Tuyệt Vô Danh không tốt, Tinh Mộng Vũ, Đông Phương Nguyệt Mính đến gần sao băng lửa hơn. Tuy nhiên khi thấy võ kỹ trong sao băng lửa thì Tinh Mộng Vũ, Đông Phương Nguyệt Mính liếc nhau, né sang một bên tránh đường cho Tuyệt Vô Danh.

Tinh Mộng Vũ, Đông Phương Nguyệt Mính không dùng thương pháp, có lấy được bí tịch thương pháp cũng vô dụng.

Tuyệt Vô Danh không có thời gian cảm ơn, gã đâm tới một thương. Trường thương đen hư ảo nhanh như chớp đâm vào sao băng lửa.

Mắt thấy trường thương sắp đâm trúng thì một luồng đao quang xẹt qua chém vào sao băng lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.