Chương trước
Chương sau
- Hiện tại đế quốc cần có nhiều thiên tài xuất hiện. Đại tái Phong Vân bảng lần này là mùa hưng thịnh nhất trong mấy trăm năm, ngàn năm qua. Lâm Tiêu, La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên, bọn họ đều là thiên tài nhiều năm đế quốc chưa gặp. Bọn họ là tương lai của đế quốc Võ Linh chúng ta, chỉ khi bọn họ lớn lên thì đế quốc, thậm chí nhân loại mới có hy vọng.

- Thiên phú của Huyền nhi rất khá nhưng tính cách quá nhỏ mọn, sinh ra trong hoàng thất, chưa thấy thú triều khủng bố bao giờ. Huyền nhi không biết rằng khi thú triều đến, đế quốc, hoàng thất đều bị hủy diệt trong khoảnh khắc, tất cả đều hóa thành gạch ngói vụn.

Bách Lý Chiến lắc đầu, nói:

- Ta không hiểu nhiều nhưng nói thật là nếu La Thiên Đô được hạng nhất đại tái Phong Vân bảng có lẽ ta sẽ có chút ý kiến, nhưng quán quân là Lâm Tiêu của Quận Hiên Dật thì ta không còn gì để nói.

- Hừ!

Bách Lý Tỉ lạnh lùng cười:

- Mấy năm nay, La Sơn tông càng lúc càng không yên phận. Đừng tưởng rằng ta không biết trong lòng bọn họ nghĩ gì. Huyền nhi thật tình, hai năm nay lại có qua lại gần gũi với La Sơn tông.

Bách Lý Tỉ biết rõ La Sơn tông một lòng muốn phục hồi địa vị hoàng thất, nhưng vì lo đến đại cục đế quốc nên gã không xuống tay với La Sơn tông. Bách Lý Tỉ thân là hoàng đế của Đế quốc Võ Linh, nhưng cả đế quốc không nằm gọn trong lòng bàn tay gã. Bách Lý Tỉ chịu nhiều kiềm chế từ các thế lực đỉnh cao, sai khiến thuộc hạ cũng không dễ dàng gì. Ví dụ thù hận giữa Quận Võ Uy và Quận Hiên Dật, Bách Lý Tỉ chỉ có thể điều đình chứ không cách nào can thiệp bằng vũ lực.

Đêm khuya, bởi vì Lâm Tiêu sắp nhận Thần Nguyên Trì tẩy lễ nên các đệ tử dự thi của Quận Hiên Dật đều ngụ lại đế đô, chờ nửa tháng sau hắn tẩy lễ xong thì cả đám lên đường.

Trong một khách điếm xa hoa ở đế đô, Quận vương Đông Phương Hiên Viên hưng phấn nhìn Lâm Tiêu.

Đông Phương Hiên Viên nhắc nhở:

- Lâm Tiêu, Thần Nguyên Trì tẩy lễ là kỳ ngộ to lớn cho ngươi, hy vọng ngươi hãy nắm chắc đừng để lãng phí cơ hội.

Đông Phương Nguyệt Mính nghi hoặc hỏi:

- Phụ thân, Thần Nguyên Trì tẩy lễ là cái gì? Vì sao các người lại kích động như vậy chứ?

Đông Phương Hiên Viên nhìn nữ nhi Đông Phương Nguyệt Mính thở dài, nhẹ lắc đầu nói:

- Ta không rõ ràng tình huống cụ thể Thần Nguyên Trì, ta chỉ biết rằng Thần Nguyên Trì luôn là linh địa quý giá của Bách Lý gia tộc hoàng thất đế quốc. Nghe nói đó là linh trì tràn ngập thần nguyên dịch, chứa năng lượng tuyệt đối dồi dào và đáng sợ, khiến võ giả thoát thai hoán cốt, tẩy mao phạt tủy. Võ giả trải qua Thần Nguyên Trì tẩy lễ thì tố chất thân thể sẽ tăng vọt về chất, võ giả có thiên phú thấp đến mấy qua tẩy lễ sẽ có hy vọng trở thành cường giả Quy Nguyên cảnh.

Đông Phương Nguyệt Mính trợn to mắt kinh ngạc nói:

- Cái gì? Dù là võ giả có thiên phú thấp đến mấy qua tẩy lễ là có hy vọng trở thành cường giả Quy Nguyên cảnh? Thật không vậy?

Lâm Tiêu cũng rung động. Thiên phú của võ giả gần như do trời định, nhưng có một ít thiên tài dị bảo có thể thay đổi thể chất của võ giả, khiến một số người không thể trở thành võ giả được hoàn thành ước mơ, đây đã xem như báu vật quý hiếm. Có thần trì thì chỉ cần tẩy lễ là có hy vọng trở thành cường giả Quy Nguyên cảnh, lần đầu tiên Lâm Tiêu nghe nói về điều này.

Nếu mỗi võ giả Đế quốc Võ Linh đều nhận tẩy lễ một lần chẳng phải là khắp nơi đều có cường giả Quy Nguyên cảnh sao? Sợ gì nhân loại không thể chiến thắng yêu thú?

Như biết ý nghĩ của Lâm Tiêu, Đông Phương Nguyệt Mính, Đông Phương Hiên Viên gật đầu, nói:

- Trong võ giả bình thường, Thần Nguyên Trì luôn là truyền thuyết, nhưng nó thật sự tồn tại. Tuy nhiên năng lượng trong Thần Nguyên Trì có hạn chế rất lớn, năng lượng sinh ra cách mười năm đủ cho một võ giả tẩy lễ, không phải vô cùng tận.

- Luôn chỉ có đệ tử thiên tài trong hoàng thất Bách Lý thị được vào Thần Nguyên Trì tẩy lễ. Như Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền từng vào trong đó, nên Tứ hoàng tử mới ba mươi tuổi đã đến Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong.

- Theo ta được biết mấy trăm năm qua trừ thành viên hoàng thất ra không có thiên tài thế lực khác được nhận Thần Nguyên Trì tẩy lễ. Lần này bệ hạ cho năm người vào Thần Nguyên Trì khiến ta khá ngạc nhiên, dù sao sẽ phải tiêu hao năng lượng năm mươi năm trong Thần Nguyên Trì, số lượng không nhỏ.

- Tiếc rằng Minh nhi xếp thứ tám, mất cơ hội này.

Đông Phương Nguyệt Mính nhướng mày nói:

- Mất thì mất, có gì ghê gớm đâu. Nguyệt Linh tỷ không qua Thần Nguyên Trì tẩy lễ nhưng vẫn thành cường giả Quy Nguyên cảnh, bây giờ đã là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, ta cũng như thế.

Đông Phương Hiên Viên cười nói:

- Ha ha ha! Ngươi có tâm tính thế này thì ta yên tâm.

Đông Phương Nguyệt Mính nhìn Lâm Tiêu, nói:

- Lâm Tiêu, hay hai chúng ta so tài một lần xem ai đến Quy Nguyên cảnh trước? Tuy ngươi là đệ nhất Phong Vân bảng nhưng chưa chắc đột phá Quy Nguyên cảnh nhanh hơn ta.

Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:

- Được, nhưng đặt cược thế nào? Không có tiền cược thì ta không chơi.

Đông Phương Nguyệt Mính nhíu mày hỏi:

- Tiền cược?

Đông Phương Nguyệt Mính cắn răng:

- Nếu ngươi đột phá trước thì ta hứa làm một việc cho ngươi, nếu ta đột phá trước thì ngươi phải hứa làm một chuyện cho ta.

Lâm Tiêu nhướng mày hỏi ngược lại:

- Bất cứ chuyện gì?

Đông Phương Nguyệt Mính lạnh lùng nói:

- Đúng.

Đông Phương Nguyệt Mính đã đặt quyết tâm.

Lâm Tiêu gật đầu, nói:

- Tốt, ta so.

Đông Phương Hiên Viên nhìn hai người nghiêm túc đánh cược, gã thầm than thở. Hiểu nữ nhi không ai bằng phụ thân. Đông Phương Nguyệt Mính biểu hiện bình thường trong đại tái Phong Vân bảng, mặt ngoài nhìn nàng bình tĩnh nhưng trong lòng ôm cục tức. Đông Phương Nguyệt Mính đánh cuộc với Lâm Tiêu vì muốn dồn mình vào đường cùng, tăng áp lực lớn cho mình.

Ra khỏi phòng Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu quay về phòng nghỉ của mình. Lâm Tiêu không nghỉ ngơi, hắn trực tiếp nhắm mắt tu luyện.

Mấy ngày dài không ngừng chiến đấu trong đại tái Phong Vân bảng đem lại thu hoạch lớn cho Lâm Tiêu, nhưng hắn bận rộn mãi đến bây giờ mới có thời gian cảm ngộ, cảm nhận.

Ong ong ong!

Nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công trong cơ thể Lâm Tiêu càng lúc càng đậm đặc, đã đến cực độ Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, đủ để bắt đầu luyện hóa Nửa Bước Quy Nguyên. Luồng chân nguyên kia càng tinh thuần trong suốt, từ nhỏ cỡ ngón út biến thành thô cỡ ngón cái, mạnh hơn rất nhiều.

Trong cơ thể Lâm Tiêu trừ nguyên lực thay đổi ra. Nhờ áp lực trong các cuộc chiến sống chết, lại lần lượt trải qua ánh sáng sao chữa trị, cường độ thân thể Lâm Tiêu cũng tăng mạnh. Kinh mạch chắc chắn hơn, cơ bắp rắn chắc, nội tạng cứng như sắt đá. Sức cơ bắp năm mươi ngàn cân tăng lên năm mươi bảy, tám ngàn cân, đánh ra một quyền bình thường kèm theo tiếng nổ đì đùng, chém đá chặt sắt.

Chiến đấu mấy hôm nay Lâm Tiêu thu lợi nhiều nhất là kinh nghiệm đánh nhau. Nhóm La Thiên Đô, Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, Đoạn Thiên Cừu ai lấy cũng đều là thiên chi kiêu tử, trong chiến đấu có tri thức độc quyền riêng mình. Bọn họ không đánh thắng Lâm Tiêu nhưng đao ý giết chóc, kiếm ý hủy diệt vân vân đều gợi ý rất nhiều cho Lâm Tiêu, khiến hắn tỉnh ngộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.