. (2)
- Cái gì?
Tương Thiên Thần trợn to mắt nhìn Đoạn Thiên Cừu, ngọn lửa đốt cháy trong mắt gã, biểu tình giận không kềm được, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Tương Thiên Thần hận không thể một chưởng đập chết Đoạn Thiên Cừu.
Tương Thiên Thần nghiến răng:
- Khốn kiếp, Tuyệt Vọng Diệt Thần Loa là ta từ trong cõi chết trở về, vất vả tốn sức lây được từ di tích viễn cổ vậy mà bị ngươi đánh mất, đáng giận!
Mắt Tương Thiên Thần đỏ ngầu như máu, đôi tay run rẩy do dự thật lâu sau không giáng xuống. Nếu Đoạn Thiên Cừu chết thì tương lai Quận Võ Uy cũng u ám. Nói sao thì Đoạn Thiên Cừu là một trong mấy thiên tài nhất hai, ba trăm năm qua của Quận Võ Uy.
Mặt Tương Thiên Thần vặn vẹo xách Đoạn Thiên Cừu lên:
- Theo ta về, từ từ tính sổ với ngươi!
Tương Thiên Thần bay lên cao, chớp mắt biến mất phía chân trời.
Trên bầu trời đế quốc, Đông Phương Hiên Viên dẫn Lâm Tiêu đến nơi đệ tử Quận Hiên Dật cư trú.
Nghe Lâm Tiêu kể lại sự việc xảy ra trong Thần Nguyên Trì, Đông Phương Hiên Viên cười to bảo:
- Ha ha ha! Thì ra là vậy, không ngờ La Thiên Đô, Đoạn Thiên Cừu muốn chiếm thần nguyên dịch làm của riêng, hai tiểu tử đó chẳng những không hấp thu được thần nguyên dịch còn bị các người hấp thu một phần thần nguyên dịch của hai người đó, thật là tiền mất tật mang, Ha ha ha!
Lâm Tiêu kể lại cho Đông Phương Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2287761/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.