Chương trước
Chương sau
.

Đây là con ma cầm màu lửa đỏ, giương hai cánh dài hơn trăm thước, mắt như mặt trời, toàn thân rực cháy ngọn lửa kèm theo mây yêu ầm ầm kéo đến.

Yêu thú thất tinh đỉnh phong, Hỏa Vân Tước.

Lâm Tiêu hiểu ra:

- Hóa ra là yêu vật này.

Hỏa Vân Tước, loài hung vật cực kỳ đáng sợ trong yêu thú loài ma cầm. Hỏa Vân Tước tính tình hung bạo, giết người như ngóe, bình thường hay ăn thịt võ giả nhân loại, thực lực rất mạnh. Hỏa Vân Tước là vương giả trong phạm vi vạn dặm vòng ngoài sơn cốc đen, vô cùng cường đại.

Trong lịch sử Thành Tân Vệ có ghi chép về Hỏa Vân Tước. Trăm năm trước Thành Tân Vệ bùng nổ thú triều quy mô lớn, thủ lĩnh là con thất tinh Hỏa Vân Tước. Khi ấy Hỏa Vân Tước điên cuồng nuốt mấy ngàn võ giả, đôi cánh vỗ một cái làm mấy chục vạn võ giả bị nó phát ra lửa đốt thành tro. Hỏa Vân Tước hầu như hủy hoại Thành Tân Vệ chỉ trong phút chốc. May mắn khi đó tình cờ có một cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong đi ngang qua Thành Tân Vệ mới tránh cho thành trì bị hủy diệt.

Nhưng khi ấy thủ lĩnh trận thú triều là Hỏa Vân Tước không chết, nó trốn sâu vào Sơn mạch Liên Vân. Hiện tại gặp Hỏa Vân Tước, Lâm Tiêu không biết nó có phải con Hỏa Vân Tước trong truyền thuyết tấn công Thành Tân Vệ không?

Mặc kệ có đúng là nó không, hôm nay Hỏa Vân Tước chết chắc.

Ầm!

Đôi mắt vàng sậm lạnh lùng kiêu ngạo. Trong bao cặp mắt yêu thú trên bình nguyên theo dõi, Phân thân Toản Địa Giáp bay lên cao, thân hình màu vàng biến thành luồng sáng lao hướng Hỏa Vân Tước.

Hỏa Vân Tước hung tợn hót:

- Gri!!!

Mắt Hỏa Vân Tước tàn bạo, không giao lưu gì, nó há mồm phun ra biển lửa nhấn chìm Phân thân Toản Địa Giáp.

Biển lửa cháy hừng hực trên bầu trời. Lửa thiêu đốt, Phân thân Toản Địa Giáp như biến thành vị thần mặc cho lửa liếm quanh người cũng không thể tổn thương nó chút nào. Đôi mắt vàng sậm lạnh băng, Phân thân Toản Địa Giáp vỗ một trảo.

Xẹt xẹt xẹt!

Bầu trời bị móng vuốt xé rách, ánh sáng vàng chém vỡ tầng tầng biển lửa rồi cắm vào thân thể to lớn của Hỏa Vân Tước.

Trong tiếng gầm rú dữ dội, Hỏa Vân Tước rền rỉ, người nó xuất hiện mấy vết thương to lớn. Máu nóng rực lửa đổ ập xuống dưới, mặt đất bốc lửa. Hỏa Vân Tước đập cánh, áng mây mười phương dao động diễn biến thành biển lửa.

Lửa màu đỏ bao bọc toàn thân Phân thân Toản Địa Giáp, nhưng nhiệt độ cao không thể tổn thương Phân thân Toản Địa Giáp chút nào. Ngược lại mỗi móng vuốt của Phân thân Toản Địa Giáp lại mang theo khối thịt to của Hỏa Vân Tước, máu tuôn xối xả. Lông chim đỏ dài rơi rụng khỏi người Hỏa Vân Tước, rực rỡ mà thê mỹ.

Đánh nhau vài chiêu Hỏa Vân Tước đã mình đầy vết thương, Phân thân Toản Địa Giáp thì lông tóc không tổn hao gì. Bên dưới, tất cả yêu thú ngơ ngác nhìn, khí tức khủng bố làm chúng nó run cầm cập. Đặc biệt Giao Vĩ Hổ, Địa Để Cầu Ngạc, Phi Thiên Ma Điêu không dám tin thủ lĩnh Hỏa Vân Tước trước nay đánh đâu thắng đó lại bị Phân thân Toản Địa Giáp đánh tơi bời.

Lâm Tiêu cảm nhận lửa nóng cháy trên người, hắn lắc đầu thầm nghĩ:

- Đây là yêu thú thất tinh đỉnh phong sao? Quả nhiên cường đại, chỉ tiếc nó yếu hơn Phân thân Toản Địa Giáp nhiều.

Hỏa Vân Tước đúng là rất mạnh, tiếc rằng nó gặp phải Phân thân Toản Địa Giáp. Cùng là yêu thú thất tinh đỉnh phong, trước kia Phân thân Toản Địa Giáp có thể chiến đấu vượt cấp, hiện tại nuốt trái tim yêu vương, được khí tinh thần, thần nguyên dịch cải tạo, về mặt trưởng thành hay thực lực thì Phân thân Toản Địa Giáp mạnh hơn Hỏa Vân Tước rất nhiều.

Ầm!

Phân thân Toản Địa Giáp lần nữa tung vuốt cào ba vệt sâu thấy xương trên lưng Hỏa Vân Tước khổng lồ. Máu nóng như mưa rơi xuống mặt đất.

Trong tiếng rền rỉ, mắt Hỏa Vân Tước lộ tia nóng nảy. Hỏa Vân Tước nhận được Phi Thiên Ma Điêu thông báo tới đây, nó không bao giờ ngờ đối thủ sẽ đáng sợ thế này. Hỏa Vân Tước đập cánh, từng đốm lửa như đám mây giáng xuống, đốt cháy đất đen, đốt cục đá thành từng khối tinh thể lưu ly màu đen. Hỏa Vân Tước thi triển yêu lực, xoay người cưỡi yêu vân bỏ trốn.

Lâm Tiêu còn lâu mới cho đối phương có cơ hội chạy:

- Chết đi!

Đôi mắt vàng sậm bắn ra sát khí, Phân thân Toản Địa Giáp hóa thành ánh sáng vàng vọt tới sau lưng Hỏa Vân Tước. Yêu nguyên di chuyển, Phân thân Toản Địa Giáp vung một trảo mạnh nhất.

Ngay khi móng vuốt Phân thân Toản Địa Giáp sắp cào trúng Hỏa Vân Tước.

Hỏa Vân Tước cuống cuồng chạy trốn bỗng nhiên xoay người lại, móng vuốt thủy tinh đỏ như máu ập đến.

Ong ong ong!

Khí lửa mông lung, móng vuốt cực kỳ quái dị dẫn động đại đạo ầm vang, nhanh như chớp va chạm với móng vuốt của Phân thân Toản Địa Giáp.

Răng rắc!

Vảy vàng trên vuốt Phân thân Toản Địa Giáp vỡ ra, máu tuôn như suối, da thịt rách nát, gần như bị móng vuốt của Hỏa Vân Tước xuyên thủng.

Lâm Tiêu kinh hoàng:

- Công kích mạnh quá!

Móng vuốt của Hỏa Vân Tước chứa địa đạo huyền ảo sâu sắc khiến lực công kích của nó chớp mắt tăng lên gấp ba lần, cực kỳ đáng sợ. Nếu không phải thân thể Phân thân Toản Địa Giáp siêu cứng rắn thì móng vuốt của Hỏa Vân Tước đã làm nó bị thương.

Một kích trúng mục tiêu, Hỏa Vân Tước đập cánh bay đi.

- Chạy đi đâu? Chết đi!

Mắt Phân thân Toản Địa Giáp lạnh băng tràn ngập sát khí, cái đuôi vàng to lớn sau lưng nó như trường mâu từ trên trời giáng xuống, đi sau mà tới trước đâm thủng ngực Hỏa Vân Tước.

Trong tiếng gào thảm thiết, đôi mắt Hỏa Vân Tước vụt tắt ánh sáng, từ trên mây té xuống đất, chết ngắc.

Phập phụt!

Phân thân Toản Địa Giáp xé cơ thể Hỏa Vân Tước móc ra viên yêu hạch lửa đỏ to lớn, nuốt vào bụng.

Ầm!

Yêu hạch đỏ rực nổ tung trong cơ thể Phân thân Toản Địa Giáp, biến thành mặt trời nhỏ, năng lượng tinh thuần đều bị hấp thu hết.

Phân thân Toản Địa Giáp đáp xuống bầy thú, mắt lạnh băng phát ra tiếng gầm hướng Giao Vĩ Hổ, Địa Để Cầu Ngạc, Phi Thiên Ma Điêu đang vô cùng sợ hãi. Ý là thần phục không?

Nếu đám yêu thú này không chịu thần phục thì Lâm Tiêu không ngại giết hết chúng nó.

- Grao grao!

Trước đôi mắt lạnh băng của Phân thân Toản Địa Giáp, Giao Vĩ Hổ, Địa Để Cầu Ngạc, Phi Thiên Ma Điêu cúi gập cái cổ cứng xuống, hoàn toàn thần phục Lâm Tiêu. Một đống tứ tinh, ngũ tinh yêu thú của Hỏa Vân Tước cũng thần phục.

Lâm Tiêu nhìn yêu thú khủng bố đầy khắp núi đồi, hắn vừa lòng gật gù.

- Rất tốt.

Có đám yêu thú này Lâm Tiêu có thể hoàn toàn khống chế lĩnh vực vạn dặm từ Sơn mạch Liên Vân đến gần Thành Tân Vệ. Chẳng những có thể bảo vệ an toàn cho Thành Tân Vệ, cũng khống chế an toàn cho mấy vệ thành khác của Quận Hiên Dật.

Lâm Tiêu giao xác Hỏa Vân Tước cho thuộc hạ chia nhau ăn, Phân thân Toản Địa Giáp theo nhóm Phi Thiên Ma Điêu dẫn đường đi hang ổ của Hỏa Vân Tước.

Là yêu thú đẳng cấp thất tinh đương nhiên có trí tuệ siêu phàm, sẽ không lang thang khắp nơi mà có hang ổ cố định.

Đi sâu vào hai, ba ngàn dặm, một ngọn núi cao năm, sáu ngàn thước đập vào mắt Lâm Tiêu. Núi cao trụi lủi không có bất cứ thảm thực vật nào, chỉ có khí nóng từ đỉnh núi lan xuống, đó là họng của một ngọn núi lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.