Chương trước
Chương sau
Oanh long!

Cả mặt đất như bị lật ngược, hình thành một địa ấn cực lớn, địa ấn mênh mông hấp thu tinh thần chân nguyên trong thân thể Lâm Tiêu, nhanh chóng hình thành một mặt địa ấn thật khủng bố, địa ấn lớn vô cùng, bao trùm trời đất, bên trên lưu chuyển tinh thần quang mang, giống như một kiện pháp bảo đại ấn.

Từ sau khi đột phá tới Quy nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, Lâm Tiêu rốt cục hoàn thành ngưng tụ Địa Khung Ấn, mà đại giới chính là tiêu hao sạch sẽ toàn bộ tinh thần chân nguyên trong cơ thể.

- Đáng chết, đây là võ học gì?

Địa Khung Ấn vừa ra, trong lòng Thiết Mộc chân nhân đột nhiên dâng lên cỗ cảm giác nguy cơ, hắn rống to một tiếng, trên người xuất hiện những phù văn quỷ dị, phù văn lưu chuyển, đem toàn thân hắn bao vây chặt chẽ, như một khối sắt lá màu đen, đồng thời thân hình bay vút thật nhanh, không dám đón đỡ một kích khủng bố của Lâm Tiêu.

- Chạy đi đâu, chết cho ta!

Lâm Tiêu quát lạnh, tay phải dùng toàn bộ khí lực vỗ xuống.

Chân khí khủng bố tràn ngập, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Địa Khung Ấn ầm ầm đập lên trên người Thiết Mộc chân nhân.

Ca sát một tiếng, phù văn bao phủ trên người Thiết Mộc chấn động, xuất hiện vô số vết rạn, ngay sau đó ầm ầm phá nát, Địa Khung Ấn gió thổi cỏ rạp không khoan nhượng nện lên thân hình Thiết Mộc chân nhân.

- A!

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Thiết Mộc phun máu tươi, hộ thể chân nguyên dập nát, trên thân xuất hiện từng đạo vết rạn, thất khiếu toát ra máu tươi, thân hình chật vật không chịu nổi, chẳng khác gì lệ quỷ.

Dưới một kích Thiết Mộc đã bị trọng thương, trường bào phá nát, nơi nơi đầy máu tươi.

- Làm sao có thể mạnh như vậy!

Thiết Mộc kinh sợ, trong miệng phun máu, thân hình thối lui xoay người muốn bỏ chạy.

- Trảm!

Lâm Tiêu làm sao bỏ qua, thúc giục chút chân nguyên còn lại trong cơ thể toàn lực chém ra một đao.

Phốc xuy…

Thân hình Thiết Mộc bị chém thành hai, máu tươi vẩy ra, đôi mắt trừng lớn không dám tin.

Ở bên dưới mọi người đều sợ ngây người, trợn mắt há hốc mồm.

- Thực lực không tệ, đáng tiếc còn kém hơn Tả Nhất Phàm!

Khẽ lắc đầu, Lâm Tiêu khẽ vẫy tay, tay phải Thiết Mộc và Phong Luân Thương bay qua, sau đó tan rã, chỉ lưu lại hai trữ vật giới chỉ.

Xóa bỏ tinh thần lạc ấn, ném vào trong giới chỉ của mình, Lâm Tiêu phun ra ngụm máu tươi mang theo trọc khí, lại nuốt một viên Ngưng Chân đan thất phẩm cuối cùng lấy được trong cổ địa Thái Thần ngày trước.

- Nơi đây không nên ở lâu, rời đi trước nói sau.

Nuốt Ngưng Chân đan, chân nguyên rất nhanh khôi phục lại, Lâm Tiêu cũng không định ở lại Thành Hắc Lĩnh, xoay người liền đi.

Đúng lúc này…

- Ha ha ha, lão phu tận lực tìm kiếm mấy tháng, cuối cùng tìm được ngươi, chạy đi đâu!

Một tiếng cười to tà ác vang vọng, ngay sau đó một đạo chân khí khủng bố giáng xuống bao phủ cả bầu trời Thành Hắc Lĩnh, đồng thời gắt gao giam cầm thân thể Lâm Tiêu.

- Không tốt!

Sắc mặt Lâm Tiêu đại biến, cỗ uy áp quá kinh khủng, hơn xa Thiết Mộc chân nhân, khí tức tà ác như lệ quỷ tru lên, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đầu Lâm Tiêu, cơ hồ muốn phá hủy tinh thần ý chí của hắn.

Sưu sưu sưu…

Xa xa, ba đạo lưu quang phá không mà tới, đầu lĩnh là một lão giả mặc áo choàng đen, khống chế hắc vụ cuồn cuộn, mà sau lưng hắn là hai cao thủ Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, khí tức thông thiên.

- Phá cho ta!

Đồng tử Lâm Tiêu co rút lại, không chút do dự, đao ý bát phẩm thi triển tới mức tận cùng, đồng thời tinh thần lực thất phẩm lan tràn, đem cỗ khí tức tà ác tẩy sạch sẽ, ngay sau đó thi triển Hư Tung La Ảnh muốn trốn vào hư không định rời đi.

- Đi được sao? Ma Khí Già Thiên!

Thiên Ma lão nhân âm trầm cười to, ma sát khí như màn trời lan ra, nháy mắt bao phủ không trung Thành Hắc Lĩnh, nhắm ngay Lâm Tiêu áp xuống.

- Là Thiên Ma lão nhân Quận Võ Lăng!

- Tại sao là hắn?

- Chẳng lẽ hắn cũng tới giết Lâm Tiêu, Lâm Tiêu gặp nguy hiểm rồi!

Toàn bộ cao thủ Quy nguyên cảnh dưới Thành Hắc Lĩnh sắc mặt đại biến, Thiên Ma lão nhân hung danh hiển hách, Ma Sát tà công đăng phong tạo cực, tuy rằng chỉ tới Quy nguyên cảnh hậu kỳ nhưng Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không muốn giao thủ với hắn.

Oanh long!

Ma sát khí bao phủ, che lấp cả không trung tối đen, điên cuồng bao trùm Lâm Tiêu.

- Chân Quang Huyễn La Tráo!

Không chút do dự, Lâm Tiêu trực tiếp thi triển Chân Quang Huyễn La Tráo, một tầng kim sắc quang tráo bay lên, ngăn cản ma sát khí xâm nhập, kim quang nhộn nhạo đối kháng sóng gợn màu đen.

- Sát khí thật đáng sợ, lại có thể so sánh với công kích của Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong!

Sắc mặt Lâm Tiêu đại biến, Chân Quang Huyễn La Tráo của hắn có thể ngăn cản được công kích trong thời gian mười mấy lần hô hấp của Quy nguyên cảnh hậu kỳ, nếu lộ ra gợn sóng, chỉ nói rõ đây là công kích tương đương Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong phong.

Thân hình Lâm Tiêu như điện, cao thủ mới xuất hiện quá cường đại, hắn không đủ khả năng ngăn cản.

- Chỉ cần chạy tới Yêu Ma lĩnh, bằng vào hiểm địa cùng Phân thân Toản Địa Giáp, có lẽ còn thoát được đuổi giết!

Lâm Tiêu toàn lực khởi động Chân Quang Huyễn La Tráo, thi triển Hư Tung La Ảnh độn nhập hư không, thân hình bay nhanh không quay đầu lại.

- Trên người quả nhiên có bảo vật, xem ra phải sử dụng Thiên Ma Bát!

Tâm niệm vừa động, trong tay Thiên Ma đột nhiên hiện ra một bát vu, tản ra ma khí dày đặc.

- Hô!

Thúc giục chân nguyên, bát vu bay ra, đón gió mà trướng to lên, nháy mắt hóa thành trăm trượng, che phủ bầu trời trôi nổi trên đỉnh đầu Lâm Tiêu.

- Lâm Tiêu, ta tiễn ngươi đoạn đường, tới địa ngục đừng quên kẻ giết ngươi là Thiên Ma lão nhân, khặc khặc…

Hoa!

Trong tiếng cười âm lãnh, mặt ngoài bát vu phát sáng, ngay miệng bát xuất hiện hắc ám lốc xoáy, lốc xoáy điên cuồng tràn xuống dưới, rất nhanh bao phủ phạm vi hơn mười dặm, trùm lấy Lâm Tiêu.

Trên bát vu hiện lên trận văn sáng ngời, ngay sau đó thân thể Lâm Tiêu nháy mắt thu nhỏ lại, bị hắc ám lốc xoáy nháy mắt cắn nuốt, hoàn toàn biến mất.

Ca sát…

Ngay sau đó bát vu xuất hiện vết rạn, phát ra tiếng nổ vang thật lớn, nháy mắt liền nổ tung, hóa thành bụi theo gió tiêu tán.

Trên bầu trời chỉ còn lại ba người Thiên Ma lão nhân ngạo nghễ đứng thẳng, mà Lâm Tiêu cùng Thiên Ma Bát đã biến mất.

- Thật sự là đáng tiếc, mỗi lần thi triển Thiên Ma Bát trận văn dưới đáy đều bị tổn hại, bởi vậy chỉ có thể thi triển năm lần, hiện tại rốt cục công thành lui thân, có thể diệt sát thiên tài đế quốc như Lâm Tiê, cũng không tính bôi nhọ nó.

Thiên Ma lão nhân cười lạnh một tiếng, khẽ lắc đầu. Nếu đổi lại là võ giả Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bình thường, muốn đối phó Quy nguyên cảnh sơ kỳ đỉnh phong như Lâm Tiêu chưa chắc sẽ đành lòng sử dụng bảo vật như Thiên Ma Bát, nhưng Thiên Ma lão nhân không chút đau lòng, ngay lúc Lâm Tiêu thi triển Chân Quang Huyễn La Tráo hắn đã không còn chút do dự.

Cũng chính bởi vì tính cách quyết đoán tàn nhẫn của hắn, mới giúp cho hắn có được thành tựu như vậy, hung danh truyền khắp cả Đế quốc Võ Linh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.