Chương trước
Chương sau
(2)

- Hưu!

Thân hình Lâm Tiêu xuyên qua trường không, đứng trên không trung quan sát Ma Khí Hải cuồn cuộn xa xa.

- Lần này có nhiều võ giả tiến vào Ma Khí Hải, như vậy khả năng ta bị thượng vị ma tướng đứng đầu bao vây cũng sẽ ít đi.

- Trước tiên giải quyết cái đuôi rồi tính sau.

Lâm Tiêu quay đầu, bên dưới mặt nạ lộ ra đôi mắt thâm thúy nhìn chân trời xa xa, tản mát ra hàn mang sâu kín.

- Không xong, bị phát hiện!

Ngoài mười dặm, sắc mặt Tề Thạch đại biến, xoay người định bỏ chạy.

- Chết!

Một tiếng ầm vang, đao mang sắc bén cắt qua chân trời, mang theo uy thế không cách nào ngăn cản, giống như muốn đem cả thiên địa chém thành hai khúc.

- Không!

Trong lòng dâng lên tuyệt vọng, Tề Thạch hoảng sợ quát to một tiếng, thân hình phân thành bốn năm mảnh, máu tươi dâng trào.

Thu hồi trữ vật giới chỉ của đối phương, ánh mắt Lâm Tiêu lãnh đạm, lắc mình lướt vào trong Ma Khí Hải biến mất.

Sau nửa canh giờ một hắc bào lão giả cùng thanh niên mặt trắng xuất hiện.

- Là Tề Thạch!

Nhìn thấy thi thể chia thành bốn năm mảnh trên mặt đất, ánh mắt Tề La âm trầm.

Sắc mặt thanh niên thật khó xem, nhổ bãi nước bọt, cả giận nói:

- Thật là một phế vật, chỉ theo dõi một người cũng không làm được.

- Tề lão, chúng ta làm sao bây giờ?

Quay đầu, thanh niên nhìn qua lão giả.

- Tiểu tử đó nhất định từ nơi này tiến vào Ma Khí Hải, chúng ta tìm kiếm ở khu vực này, nếu vận khí tốt chưa chắc tìm không được hắn.

Sắc mặt Tề La âm trầm nhảy vào Ma Khí Hải.

Hô hô…

Trong Ma Khí Hải, Lâm Tiêu mạnh mẽ tiến về phía trước.

- Cường độ ma sát khí quả nhiên giảm bớt không ít, chỉ khoảng gấp đôi, khó trách nhiều võ giả chờ đợi tới lúc này.

Cảm thụ cỗ hấp dẫn truyền tới, Lâm Tiêu đi tới thật nhanh, xâm nhập vào sâu trong Ma Khí Hải.

- Kiệt kiệt, lại thêm một tên tới chịu chết!

- Ăn hắn!

- Huyết nhục nhân loại đại bổ cho ma tộc chúng ta, hắn là của ta!

Bá bá bá…

Từng tên ma đầu lần lượt xuất hiện, ánh mắt tham lam bay tới, nhất thời trước mắt Lâm Tiêu một mảnh tối đen, quần ma loạn vũ, nơi nơi đều là ma ảnh thổi quét, làm cho người ta cảm giác nháy mắt đi tới cửu u địa ngục, không thể siêu sinh.

- Man Vương Hóa Thân!

Lâm Tiêu không hề tránh né, nháy mắt thi triển một quyền, toàn lực oanh ra, một đạo quyền ảnh cực lớn bao phủ thiên địa, ẩn chứa tâm hỏa dày đặc, quyền khí ầm ầm thổi quét bốn phương, quét ngang thiên địa, thi triển tới mức tận cùng.

Oanh long long…

Như ngọn núi cao từ trên trời giáng xuống, nghiền áp sinh linh dưới đất, từng tên ma đầu kêu thảm tán loạn, bị tâm hỏa tập kích biến thành tro tàn, tan xương nát thịt, khắp thiên địa biến thành yên tĩnh.

- Đáng chết, nhân tộc nơi nào tới, đáng sợ như vậy!

- Võ giả nhân loại lợi hại, vì sao cảm giác đặc biệt khắc chế ma tộc chúng ta!

- Không tốt, mau lui lại!

Một quyền nổ nát thật nhiều ma đầu, những thiên ma còn lại hoảng sợ tán loạn, mặt lộ kinh hãi, nhìn thật nhiều thi thể ma tộc phía trước, tay phải Lâm Tiêu chợt động, một đầu yêu thú khổng lồ nháy mắt xuất hiện.

- Thiên Ma Loa, hấp thu!

Thiên Ma Loa xuất hiện trước mặt Phân thân Toản Địa Giáp, bộc phát ra lực hấp xả thật lớn, miệng loa tối đen hình thành một cỗ lốc xoáy khổng lồ, xoay tròn sinh ra lực cắn nuốt khủng bố, đem toàn bộ ma khí phía trước hấp thu vào bên trong.

Ca ca ca…

Trong cơ thể Phân thân Toản Địa Giáp, từng luồng ma sát khí tinh thuần dũng mãnh tràn vào bên trong, điên cuồng cải tạo thân thể phân thân, làm cho thân thể nó trở nên biến chất.

- Thật sảng khoái, lần này hấp thu cơ hồ tương đương hoàn toàn luyện hóa một viên ma sát tinh!

Cảm thụ được thân thể biến hóa, trong lòng Lâm Tiêu thầm giật mình, đồng thời vô cùng vui sướng.

Võ giả nhân loại bình thường có thể hấp thu ma hạch cùng ma sát tinh trong cơ thể ma đầu, bởi vì ma sát khí bên trong đã được ma tộc cải tạo qua, đủ ôn hòa cùng an toàn, mà ma sát khí trên Chiến trường Ma Uyên cùng trên thân thể ma tộc tạo thành lại vô cùng cuồng bạo, nhân loại căn bản không thể trực tiếp hấp thu.

Hiện tại có được Thiên Ma Loa, phân thân hoàn toàn có thể luyện hóa thật nhiều ma sát khí do thân thể ma đầu sau khi tử vong biến hóa, đối với phân thân có ích lợi thật lớn.

- Nếu không phải tranh thủ thời gian, ta sẽ ở lại đây liệp sát ma đầu tu luyện.

Lắc đầu, Lâm Tiêu hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp nhảy vào tận sâu trong Ma Khí Hải, không ngừng bay tới, hướng vị trí lực hấp dẫn thật lớn truyền qua.

- Giết!

Giờ phút này Ma Khí Hải đã lâm vào một mảnh chiến loạn, võ giả nhân loại mạnh mẽ xông vào, nhất thời khiến Ma Khí Hải hoàn toàn sôi trào.

- Kiệt kiệt kiệt, huyết nhục nhân loại thật sự là ngon ah!

Một đầu thượng vị ma tướng cười dữ tợn bao phủ một cao thủ Quy nguyên cảnh trung kỳ đỉnh, trong nháy mắt thân thể đối phương nhanh chóng khô quắt xuống, trở thành một đống xương khô, chỉ còn lại túi da.

- Thật sướng thật sướng!

Thượng vị ma tướng cười dữ tợn, khí tức nháy mắt kéo lên, sau đó bổ nhào về hướng Lâm Tiêu.

- Chết!

Hư không chấn động, Lâm Tiêu chém ra một đao, đao mang mang theo tâm hỏa nháy mắt xuyên qua ma sát khí quanh thân đối phương, phút chốc lan tràn khắp toàn thân hắn.

- Cái gì?

Thượng vị ma tướng kinh hãi, trong lòng kinh hoảng vội vàng thối lui, lại bị Lâm Tiêu đuổi theo, chém thành hai khúc, ma sát khí nồng đậm nhanh chóng thiêu đốt, chỉ còn lại một viên ma sát tinh.

Sưu…

Thu ma sát tinh vào trong tay, thân hình Lâm Tiêu không hề ngừng lại, tiếp tục lao về phía trước.

Cùng lúc đó, một màn như vậy diễn ra khắp Ma Khí Hải, nơi nơi tiếng nổ vang trận trận, khiến người biến sắc.

Trong quá trình bay tới Lâm Tiêu chiếm được hai kiện hạ phẩm nguyên khí, là một thanh trường kiếm cùng một thanh bàn long côn, không hữu dụng với hắn, chỉ có thể dùng trao đổi bảo vật khác.

- Nếu có thể tìm được một thanh trung phẩm nguyên khí thậm chí là thượng phẩm nguyên khí là chiến đao thì tốt rồi!

Lâm Tiêu lắc đầu tự nhủ.

Chỉ tiếc hiện tại Lâm Tiêu không đủ thời gian dừng lại tìm bảo vật, một đường bay thẳng về hướng sâu trong.

Bay thêm một canh giờ, Lâm Tiêu rốt cục đi tới địa phương sâu nhất trong Ma Khí Hải, ở trong này độ dày ma sát khí đã gấp ba gấp bốn lần bên ngoài, đây bởi vì ma sát khí bị suy yếu, nếu ở lúc khác, độ dày hẳn phải gấp tám lần trở lên.

Đi tới nơi này cũng ít thấy trung vị ma tướng, nơi nơi đều là thượng vị ma tướng đáng sợ, tản mát ra sát khí làm người sợ hãi.

Trên sơn lĩnh hoang vu phía trước, một võ giả đang cẩn thận tìm kiếm bảo vật, nghe được tiếng xé gió lập tức ngẩng đầu nhìn Lâm Tiêu vừa xuyên qua trên không trung.

Lâm Tiêu không muốn dây dưa gì với đối phương, sắc mặt không chút thay đổi bay qua, chuẩn bị tiến thẳng vào sâu trong.

- Sau khi Ma Khí Hải suy yếu, chỉ là một võ giả Quy nguyên cảnh trung kỳ cũng dám tới nơi đây, còn dám bay qua trên đầu ta, muốn chết!

Lâm Tiêu không tìm đối phương phiền toái, không nghĩ tới đối phương lại không bỏ qua, lão giả hiện lên tia cười xấu xa, ngay lúc Lâm Tiêu bay qua trên đỉnh đầu mình đột nhiên oanh ra một chưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.