Chương trước
Chương sau
Phía cuối rừng dây leo màu xanh có một trường đao màu đen to lớn đập vào mắt Lâm Tiêu, đó là lối vào tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu.

Trên đất trống trước rừng dây leo, một đống võ giả tụ tập lại, là các cường giả thiên tài đã vào Sinh Tử Quỳnh Lâu. Cách võ giả nhân loại trăm dặm, trên khoảnh đất trống khác là đám yêu thú khổng lồ tụ tập lại, các cặp mắt đỏ ngầu lạnh lùng nhìn cường giả nhân loại.

- Là yêu thú!

- Tin đồn có thật, trừ võ giả nhân loại chúng ta ra yêu thú đẳng cấp cửu tinh cũng có kỳ ngộ vào Sinh Tử Quỳnh Lâu. Đối với yêu tộc thì áo nghĩa sinh tử trong Sinh Tử Quỳnh Lâu cũng có thể giúp chúng ta đột phá đến cảnh giới yêu vương.

- Những yêu thú chết tiệt, nếu có thể tóm gọn hết chúng nó thì tốt rồi.

Các võ giả nhân loại mắt lạnh băng, mặt mày đầy sát khí, lạnh lùng bàn bạc.

Bên kia, một đống yêu thú mắt đỏ ngầu lạnh lùng nhìn phía võ giả nhân loại.

- Thật nhiều cường giả nhân loại, mỗi người hơi thở sự sống rất mạnh, thịt của chúng chắn rất ngon.

- Chỉ cần ăn đám võ giả nhân loại này thì thiên tài đỉnh cao nhất đại lục sẽ không còn một mống. Khi đó yêu tộc chúng ta sẽ càn quét toàn đại lục.

- Các ngươi quên mệnh lệnh của mấy vị yêu vương đại nhân sao? Sinh mệnh chi tinh mới là mục đích chuyến đi của chúng ta.

Đám yêu thú giao lưu với nhau bằng bí pháp, chúng nó rất thông minh.

Nhìn chung sau khi yêu thú đột phá cảnh giới yêu vương mới nói tiếng người được, có trí tuệ không kém gì nhân loại, yêu thú bình thường thì chỉ có bản năng giết chóc. Nhưng đám cửu tinh yêu thú này đến từ các thế lực yêu thú, lệ thuộc yêu vương, khác hẳn yêu thú bình thường. Chúng nó chẳng những có được bí pháp để giao lưu với nhau, càng có trí tuệ ngang ngửa nhân loại.

Lâm Tiêu nhìn đám yêu thú, lòng máy động:

- Theo tin đồn thì đám yêu thú này nổi bật trong các thế lực yêu thú trên đại lục, yêu thú thiên tài có hy vọng trở thành yêu vương nhất.

Lòng Lâm Tiêu nổi sát khí, có lẽ hắn sẽ đưa Phân thân Toản Địa Giáp lẻn vào đội yêu thú, tìm hiểu tung tích, bắt hết một đám yêu thú.

Đối với nhân loại thì yêu thú là kẻ thù lớn nhất, đương nhiên với tình huống trước mắt thì Lâm Tiêu không thể tùy tiện thả Phân thân Toản Địa Giáp ra khỏi không gian Thương Long Tí, hắn cần tìm cơ hội.

Lòng suy nghĩ kế hoạch, Lâm Tiêu đi hướng địa điểm đám võ giả nhân loại tụ tập.

Trước rừng dây leo màu xanh, nhiều võ giả nhân loại dựa theo thế lực của mình tụ lại thành từng nhóm. Lâm Tiêu tìm hiểu rõ khu vực võ giả Đế quốc Võ Linh, hắn thấy ngay đại ca Lâm Hiên.

Lâm Tiêu mừng rỡ chạy vào trong đội:

- Đại ca!

Lâm Hiên mừng rỡ kêu lên:

- Nhị đệ!

Lâm Hiên, Đông Phương Nguyệt Linh, nhóm Hứa Chính bước tới, ánh mắt từ lo trở nên yên lòng.

Cường giả Quận Hiên Dật khá may mắn, ít ra trong tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu không có người chết. Mấy quận khác thì chết vài võ giả. Đội Đế quốc Võ Linh hơn trăm người hiện giờ chỉ còn lại hơn tám mươi, chết khoảng mười phần trăm. Mấy thế lực khác cũng vậy, hoặc nhiều hoặc ít có người chết.

- Không ngờ lối vào tầng thứ hai Sinh Tử Quỳnh Lâu nằm ở tận cùng rừng dây leo, làm sao đi vào đây?

- Nhiều dây leo như vậy trừ phi là cường giả đẳng cấp vô địch Quy Nguyên cảnh mới cưỡng ép phá bỏ được, những cường giả khác mà bị dây leo bao vây thì dữ nhiều lành ít.

- Đúng vậy! Chẳng lẽ chúng ta bị nhốt chết trong tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu sao? Nghe nói mỗi tầng Sinh Tử Quỳnh Lâu khác nhau, càng lên cao thì lĩnh ngộ sinh tử càng rõ ràng, báu vật cũng mạnh hơn. Nếu bị nhốt ở tầng thứ nhất thì ta không cam lòng chút nào.

- Chúng ta có nhiều người như vậy, cùng nhau lao đi thì xác suất lớn hơn nhiều.

Thời gian trôi qua, nhiều võ giả tụ tập trước rừng cây, bàn bạc với nhau, không dám tùy tiện hành động.

Trong không gian tầng thứ nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu đa số người đã nếm mùi mớ dây leo màu xanh khủng bố. Thiên tài có thuộc tính hỏa hay lôi thì đỡ, còn một số võ giả không có thủ đoạn đặc biệt, dây leo thô cỡ móng cái đủ giết một thiên tài đẳng cấp Quy Nguyên cảnh hậu kỳ. Dây leo thô cỡ cánh tay thì săn giết thiên tài đẳng cấp Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Sâu sâu nhất rừng dây leo có dây leo màu xanh thô hơn cánh tay gấp mấy lần, nếu bị trói thì sẽ là tai họa lớn.

Chờ mấy canh giờ sau, võ giả các thế lực hành động.

Chỗ Đế quốc Thiên Huyền, một thanh niên tóc tím mặc giáp tím, tử khí bao phủ toàn thân, gã quát to:

- Người Đế quốc Thiên Huyền đi theo ta!

Thanh niên tóc tím lao vào rừng rậm rạp dây leo trước.

Vù vù vù!

Như quái vật bị đánh thức, dây leo chậm rãi múa may đột nhiên nổi lọa, điên cuồng tuôn hướng thanh niên tóc tím, che rợp trời không đường trốn.

Thanh niên tóc tím quát to:

- Phá cho ta!

Người thanh niên tóc tím tỏa ánh sáng tím. Tiếng xoèn xoẹt không dứt, dây leo màu xanh trong phạm vi trăm thước bị những ánh sáng tím bắn nhanh đánh nát bấy, tan biến trong không trung.

- Đi, theo Độc Cô sư huynh!

- Có Độc Cô sư huynh đi trước mở đường mọi người còn sợ gì?

Các cường giả Đế quốc Thiên Huyền hành động, hóa thành các luồng sáng đi theo thanh niên tóc tím lao vào rừng dây leo.

Ầm ầm ầm!

Tiếng gầm rú đinh tai vang vọng thiên địa, khắp nơi nổ tung tóe. Mọi người không chút do dự thi triển thủ đoạn mạnh nhất của mình, bọn họ quay quanh thanh niên tóc tím đi hướng lối vào tầng thứ hai.

Rừng dây leo màu xanh dài khoảng mười mấy dặm, chớp mắt võ giả Đế quốc Thiên Huyền đã vào một, hai dặm.

Thấy vậy đám thiên tài mấy thế lực khác cũng rục rịch.

- Các thiên tài Đế quốc Minh Nguyệt đi theo ta!

- Người Đế quốc Thần Võ cùng lên.

- Người thành Thiên Nguyên ở đây!

Tiêu Thu Huyết của Đế quốc Minh Nguyệt, Lăng Thiên Hậu của Đế quốc Thần Võ, các lãnh tụ dẫn dắt cường giả thế lực của mình lao vào rừng dây leo màu xanh. Có những cường giả đi trước mở đường, võ giả chung thế lực theo sát xông vào. Vang tiếng nổ điếc tai khắp rừng dây leo, hỏa hoa, phong nhẫn bay tứ tán, đao khí, kiếm khí khủng bố tung hoành cửu thiên thập địa.

Không phải mọi người đều đi theo cường giả thế lực của mình. Một vài võ giả tự phụ mình cường đại hoặc quá kiêu ngạo thì tự mở một con đường lao thẳng tới trước, tự bày thực lực.

Mắt tứ hoàng tử Bách Lý Huyền lóe tia sáng, hét to:

- Đế quốc Võ Linh, đi theo ta!

Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền dẫn mọi người bước vào rừng dây leo.

Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền đánh ra một quyền:

- Hoàng Khí Trùng Thiên!

Long khí màu vàng quét qua, một đống dây leo màu xanh dọc đường đi tan nát thành tro, lộ ra con đường dài trăm thước. Bách Lý Huyền không chờ dây leo khép lại, gã vội vàng bay đi.

- Theo sau, đi theo tứ hoàng tử điện hạ!

- Chúng ta đi!

Các võ giả Đế quốc Võ Linh thấy vậy cùng bước vào trong. Đa số võ giả đi theo tứ hoàng tử Bách Lý Huyền, nhóm Chu Tân, Thiên Linh quận chúa vây quanh tứ hoàng tử Bách Lý Huyền.

Hai thanh niên nhìn Tiêu Càn, ánh mắt ý hỏi:

- Tiêu đại ca?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.