Chương trước
Chương sau
Mấy người lòng thầm sợ hãi. Một người nhìn Nghê Tử Cường, nhếch mép. Người đó vỗ chưởng, chưởng kình bắn ra.

Vù vù vù!

Xác chết không nhắm mắt của Nghê Tử Cường hóa thành tro, không còn lại gì.

Võ giả cười nanh tranh, mặt dữ dằn:

- Tiểu tử Nghê Tử Cường ngày xưa trong địa hội tỷ võ đã giết đại sư huynh của Bất Lão Phong của ta. Ta tìm mãi không có cơ hội báo thù, giờ Nghê Tử Cường đã chết, chết hay!

Mấy người nhìn nhau một cái, ánh mắt trầm trọng. Tuy bọn họ lần theo dao động hồn ngọc đến đây nhưng luôn cảnh giác lẫn nhau.

Vù vù vù!

Mấy người đến nhanh, đi cũng mau, mỗi người mỗi ngả biến mất phía chân trời.

Trong một hang núi cách sơn cốc hơn ngàn dặm, Lâm Tiêu đang sửa sang lại chiến lợi phẩm của mình.

- Thực lực của Nghê Tử Cường quả nhiên không yếu, có đến mười mấy viên Hoạt Lực Chi Châu.

Trong không gian giới chỉ của Nghê Tử Cường, Lâm Tiêu tìm được khá nhiều đan dược, nguyên thạch, còn có mười mấy viên Hoạt Lực Chi Châu. Lâm Tiêu chọn vài viên Hoạt Lực Chi Châu to nhất, còn lại gần mười viên ném vào không gian Thương Long Tí.

Xẹt xẹt xẹt!

Gần mười viên Hoạt Lực Chi Châu vừa vào Thương Long Tí liền bị mấy luồng sáng bừng lên hút sạch sẽ lực lượng sinh mệnh trong Hoạt Lực Chi Châu. Các viên Hoạt Lực Chi Châu thành bột phấn.

Không biết Thương Long Tí xảy ra biến dị gì mà từ lúc vào Sinh Tử Quỳnh Lâu đến nay Lâm Tiêu ném mấy chục viên Hoạt Lực Chi Châu lớn nhỏ vào đều bị hấp thu hết, nhưng không thấy Thương Long Tí có phản ứng gì.

Trừ mấy thứ này ra trong không gian giới chỉ của Nghê Tử Cường có hàng trăm gốc linh dược, đa số là thất giai, bát giai, còn có mấy linh dược cửu giai, có thể nói là cực phẩm.

Báu vật bí tịch càng không ít, có nhiều sách cổ luyện dược. Lâm Tiêu tạm thời đặt chúng sang một bên.

Trong đống sách luyện dược, Lâm Tiêu tìm thấy một cuốn Trận Đạo Thập Bát quyển.

Trận Đạo Thập Bát quyển chủ yếu ghi chép về bài bố đủ loại trận pháp, từ nhất phẩm đến cửu phẩm. Nhỏ từ mê huyễn trận nhất phẩm đơn giản nhất, lớn đến diệt thế công kích trận cửu phẩm. Tất cả miêu tả vô cùng kỹ càng, gợi ý nhiều cho Lâm Tiêu, khiến hắn mở mang trí óc.

Trước kia Lâm Tiêu có thể phá trận toàn dựa vào kết hợp Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, tinh thần chân nguyên khám phá mọi hư vong, nhìn rõ ràng bất cứa hoa văn đại trận nào. Lại thông qua tinh thần lực cường đại tìm ra điểm yếu trận pháp, lợi dụng một ít tạo nghệ trận pháp của mình, cuối cùng dốc sức phá nó. Nhưng Trận Đạo Thập Bát quyển từ góc độ khác giải thích mỗi loại trận pháp hình thành, nguyên lý, công hiệu, từ cạn đến sâu, từ đơn giản đến phức tạp, khiến người hiểu biết trận pháp từ mặt bản chất. Sau khi đọc Trận Đạo Thập Bát quyển, tạo nghệ trận pháp của Lâm Tiêu tăng về chất, như thể hồ quán đính.

Lâm Tiêu tập trung tinh thần lực vào Hư Không áo giáp, trước tiên dùng chân nguyên xóa đi chân nguyên của Nghê Tử Cường sót lại trong Hư Không áo giáp. Lâm Tiêu dễ dàng luyện hóa Hư Không áo giáp.

Lâm Tiêu mặc Hư Không áo giáp vào, vô hình trung cảm giác kết hợp chặt chẽ với thế giới này hơn, như thể cảm nhận được không gian hô hấp. Lâm Tiêu và hư không đã hoàn toàn dung hợp với nhau.

Lâm Tiêu thầm kinh ngạc:

- Đây chính là thân dung hư không sao? Ta cảm giác đánh ra một quyền như có thể phá tan hư không.

Lâm Tiêu biết đây chỉ là ảo giác, muốn làm đến trình độ bài trừ hư không thì phải bước vào Sinh Tử cảnh, nắm giữ áo nghĩa không gian mới được. Còn lại dù là báu vật như Độn Không Châu cũng chỉ khiến võ giả tạm thời dung nhập hư không.

Cùng lúc đó, tinh thần lực của Lâm Tiêu cảm nhận ba trận pháp phức tạp trên Hư Không áo giáp. Đó là hư không thủ hộ, hư không trận pháp, hư không chuyển hoán. Trong đó hư không thủ hộ chú trọng phòng ngự, khiến võ giả thân dung hư không, chịu đựng công kích chỉ bằng một nửa hoặc ít hơn đòn công kích thật. Về phòng ngự thì nó còn mạnh hơn Thiên Nguyên Long Lân giáp. Hư không trận pháp chú trọng trong lúc tấn công khiến võ giả xuất chiêu thì xuyên qua không gian, không có khoảng cách không gian. Hư không chuyển hoán chú trọng phòng ngự, khiến võ giả thuấn di ngắn trong không trung, hơi giống với Hư Không Châu nhưng yếu hơn Hư Không Châu nhiều.

Khởi động ba loại trận pháp cần có tinh thần lực, chân nguyên cực mạnh, tinh thần lực càng mạnh thì vận chuyển trận pháp sẽ mạnh hơn. Như hư không chuyển hoán, Nghê Tử Cường có tinh thần lực bát phẩm thi triển một lần vượt qua khoảng cách vài trăm thước, nhưng nếu tinh thần lực đột phá cửu phẩm thì một lần thuấn di sẽ dài ngàn thước, uy lực càng thêm kinh người. Đương nhiên để khởi động hư không trận pháp cần tiêu hao lượng tinh thần lực rất khủng, không thể sử dụng thời gian dài.

Lâm Tiêu nhức đầu:

- Hư Không áo giáp quá mạnh, hơn xa nguyên khí phòng ngự thượng phẩm như Thiên Nguyên Long Lân giáp, không biết làm bằng gì. Nhưng nó quá bắt mắt, mặc ở bên ngoài đồ ngu cũng biết là ta giết Nghê Tử Cường.

Nếu Hư Không áo giáp tàng hình được thì hay.

Lâm Tiêu mới nảy ra suy nghĩ này thì Hư Không áo giáp đột nhiên biến mất, trong đầu hắn hiện ra ảo ảnh Hư Không áo giáp.

Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm:

- Thật sự có thể tàng hình?

Lâm Tiêu thử mấy lần, cuối cùng đã hiểu. Lúc không cần thì có thể giấu Hư Không áo giáp đi, nhưng khi tàng hình rồi công hiệu Hư Không áo giáp cũng mất, muốn sử dụng phải cho Hư Không áo giáp hiện hình.

Lâm Tiêu ngắm nghía Hư Không áo giáp, càng nhìn càng thích.

Đột nhiên vẻ mặt Lâm Tiêu mừng rỡ:

- Ủa? Phân thân Toản Địa Giáp đã tìm được cửa vào tầng thứ ba!

Vui mừng chưa lan hết nét mặt Lâm Tiêu thì hắn đột nhiên biến sắc mặt nói:

- Bách Lý Huyền, ngươi dám đụng vào đại ca của ta thì ta sẽ giết ngươi!

Lâm Tiêu biến mất trong hang núi, xé gió bay đi.

Khu vực trung tâm nhất Sinh Tử Quỳnh Lâu, một khung cửa to lớn hiện ra trước mặt mọi người. Cửa to và rộng vạn thước, toát ra hơi thở cổ xưa.

Bên ngoài cánh cửa, các quái vật màu xanh tụ tập lại, đông đúc cỡ ngàn vạn con. Trong quái vật màu xanh có con thể hình to hơn quái vật bình thường gấp đôi, toát ra sự sống đậm đặc. Khác với quái vật màu xanh bình thường, chồi non xanh trên người chúng ta mọc ra các sợi dây leo như xúc tu huơ trong không trung, cực kỳ quái dị.

Đất trống đằng trước lối vào tầng thứ ba có khá nhiều võ giả tụ tập lại. Theo thời gian trôi qua, các võ giả không ngừng đổ về từ các hướng. Võ giả dựa theo thế lực tụ thành từng nhóm, nhưng chưa có thế lực nào hành động.

Kinh nghiệm tầng thứ nhất nói cho nhiều người biết đám quái vật tụ tập trước cửa sẽ không để bọn họ dễ dàng đi vào tầng thứ hai, khó tránh khỏi có cuộc chém giết. Đám quái vật màu xanh đáng sợ hơn dây leo màu xanh tầng thứ nhất, không ai muốn làm vật thí nghiệm đầu tiên.

Trong đội Đế quốc Võ Linh, không khí nặng nề.

Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền liếm môi nhìn nhóm người Lâm Hiên, dữ dằn nói:

- Mấy người không nghe gì sao? Mau lên trước đứng!

Các thiên tài khác thấy cảnh này thì thầm lo. Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền rõ ràng muốn mấy người Lâm Hiên làm vật hy sinh dò đường, thăm dò quái vật màu xanh giúp bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.