Chương trước
Chương sau
- Khí tức này . . . Quá cường đại.

Lâm Tiêu có cảm giác như người thường nhỏ bé đứng dưới chân núi cao vút ngước nhìn đỉnh núi.

Thái Cổ Thương Long tiếp tục bảo:

- Căn nguyên của ta vốn là một con Thái Cổ Thương Long thời kỳ viễn cổ, khá là mạnh. Nhưng ngày xưa trong trận đại chiến ta bất hạnh chết đi, một lũ tàn hồn trở thành khí linh của Thương Long Tí, chủ nhân trợ giúp ta đã trưởng thành. Đáng tiếc sau này thực lực bị hao tổn nhiều, chờ khi ta phục hồi lại, có ta trợ giúp là ngươi có thể ngao du thiên địa, xưng bá thiên hạ.

- Đại chiến viễn cổ? Ngươi mạnh vậy sao? Cái gì có thể làm ngươi bị thương? Thực lực của ngươi mạnh như vậy sao trước không thấy ngươi hiện ra? Lại còn ác chiến rất lâu với con rồng vàng trong Giang Sơn Ấn.

Lâm Tiêu biết nếu ảo ảnh thương long nói thật thì rất có khả năng này.

Giọng Thái Cổ Thương Long cổ xưa vang lên:

- Ngày xưa chủ nhân của ta vì bảo vệ thành cổ nhân loại, một mình ngăn cản muôn vàn cường giả yêu tộc, liều chết chiến đấu. Ta và chủ nhân cùng đối kháng với kẻ thù, kết quả tinh thần tịch diệt, chìm vào hôn mê.

- Chỉ có lực lượng sinh mệnh cường đại, bản mệnh long hồn mới đánh thức ta được. Lúc trước ngươi cho ta Hoạt Lực Chi Châu, một tia long hồn kim long tàn phá trong đại ấn màu vàng khiến ta miễn cưỡng tỉnh lại.

- Tuy nhiên ta bị thương quá nặng, bây giờ chỉ phục hồi được một chút khí tức, không mạnh hơn ngươi bao nhiêu. Hiện giờ ta chỉ miễn cưỡng giao lưu với ngươi được thôi.

Thanh âm tuy uy nghiêm nhưng Lâm Tiêu cảm giác có chút yếu ớt. Trong đầu Lâm Tiêu hiện ra các hình ảnh lúc trước vào thành cổ ngầm. Cuộc chiến thê thảm, cường giả thái cổ tự bạo linh hồn, hủy diệt hết thảy, khí linh Thương Long Tí bị thương nặng hôn mê. Lâm Tiêu thấy kính nể từ tận đáy lòng, cũng rất rung động.

Lâm Tiêu dò hỏi:

- Tức là miễn cung cấp đủ Hoạt Lực Chi Châu là có thể giúp ngươi hoàn toàn phục hồi?

- Không nhất thiết là Hoạt Lực Chi Châu, có ích với ta là lực lượng sinh mệnh trong Hoạt Lực Chi Châu. Ngoài ra thần hồn của ta bị tổn hại, phải hấp thu đủ long hồn mới hoàn toàn lành hẳn.

Thái Cổ Thương Long khẽ thở dài:

- Hiện tại thực lực của ngươi quá yếu, mới chỉ là Quy Nguyên cảnh, cần lực lượng sinh mệnh và long hồn thì quá mức khổng lồ, là con số thiên văn đối với ngươi. Sức ngươi bây giờ không thể hoàn thành.

Lâm Tiêu gật gù:

- Ra là vậy.

- Được rồi, ta không phục hồi được nhiều lực lượng sinh mệnh, cần tiếp tục ngủ say, nếu có chuyện lại đánh thức ta.

Lâm Tiêu vội kêu lên:

- Khoan đã!

Lâm Tiêu vội lấy mấy chục viên Hoạt Lực Chi Châu ném vào không gian Thương Long Tí, hắn có một số bí mật muốn hỏi Thái Cổ Thương Long.

Xẹt xẹt xẹt!

Thương long ảo khổng lồ đột nhiên hiện ra há mồm nuốt hết sạch lực lượng sinh mệnh trong Hoạt Lực Chi Châu, ảo ảnh từ mông lung hơi ngưng tụ lại.

- Nhiều Hoạt Lực Chi Châu vậy?

Thái Cổ Thương Long nghi hoặc hỏi:

- Ngươi chỉ là võ giả Quy Nguyên cảnh, lấy đâu ra nhiều Hoạt Lực Chi Châu như thế? Hoạt Lực Chi Châu chỉ hình thành trong người thực thú lực lượng sinh mệnh cực kỳ cường đại, hay . . . Ngươi đang ở trong bí cảnh sinh mệnh?

Lâm Tiêu kinh ngạc nói:

- Chẳng phải các hạ đã tỉnh lại sao? Lẽ nào không biết ta đang ở trong Sinh Tử Quỳnh Lâu?

- Sinh Tử Quỳnh Lâu? Đó là chỗ nào?

Thái Cổ Thương Long giải thích rằng:

- Ta chỉ vừa thức tỉnh, phục hồi thực lực không bằng một phần vạn, thần thức không thể rời khỏi Thương Long Tí nhìn bên ngoài nên không rõ ràng đang ở đâu.

Lâm Tiêu hiểu ra:

- Hóa ra là vậy.

Lâm Tiêu giải thích tình huống Sinh Tử Quỳnh Lâu cho Thái Cổ Thương Long nghe. Lúc nói đến đám quái vật dây leo thì Lâm Tiêu sửng sốt. Nghe Thái Cổ Thương Long nói thì Hoạt Lực Chi Châu chỉ hình thành trong người thực thú lực lượng sinh mệnh cực kỳ cường đại, chẳng lẽ những quái vật dây leo là thực thú mà Thái Cổ Thương Long nói?

Thái Cổ Thương Long hưng phấn nói:

- Nếu ta không đoán sai thì Sinh Tử Quỳnh Lâu chắc chính là Thập Nhị Bảo Lâu của Thần Dược Môn. Thần Dược Môn là một tông môn chuyên luyện chế đan dược thời đại viễn cổ, thực lực cực kỳ cường đại, tông chủ mạnh không thua gì chủ nhân.

- Thập Nhị Bảo Lâu chuyên dùng để nuôi trồng linh dược, mỗi giây mỗi phút phát ra lực lượng sinh mệnh mạnh mẽ, thúc đẩy linh dược sinh trưởng. Đó là pháp bảo mạnh nhất của Thần Dược Môn.

- Nếu trong Thập Nhị Bảo Lâu thì dễ rồi. Bắt đầu từ tầng thứ ba lực lượng sinh mệnh đậm đặc có thể hình thành sinh mệnh chi tinh, trong sinh mệnh chi tinh chứa lực lượng sinh mệnh hơn xa Hoạt Lực Chi Châu, là căn nguyên sinh mệnh, trên tất cả lực lượng sinh mệnh.

- Nếu nói Hoạt Lực Chi Châu chỉ giúp ta thở một hơi thì sinh mệnh chi tinh cho ta chính thức sống lại. Chỉ cần một viên sinh mệnh chi tinh là ta sẽ phục hồi một phần sự sống, không chìm vào giấc ngủ nữa.

Thì ra sinh mệnh chi tinh mạnh như vậy, hèn gì nhiều yêu thú vào Sinh Tử Quỳnh Lâu chỉ với mục đích duy nhất là tìm sinh mệnh chi tinh. Lâm Tiêu bị rung động. Cái gọi là Sinh Tử Quỳnh Lâu thì ra là nơi Thần Dược Môn viễn cổ nuôi trồng linh dược, hèn gì trong tầng một, tầng hai có nhiều linh dược đến thế.

- Tiền bối, ta ở trong tầng thứ ba khắp nơi là sa mạc mênh mông, không tìm thấy sinh mệnh chi tinh mà tiền bối nói.

- Rất đơn giản.

Thái Cổ Thương Long nói:

- Tuy ta không cảm giác được bên ngoài nhưng ta biết hình dạng sinh mệnh chi tinh trong Thập Nhị Bảo Lâu. Ngươi chỉ cần tìm ốc đảo trong sa mạc, bất cứ ốc đảo nào hình thành đều vì có một viên sinh mệnh chi tinh.

Ốc đảo?

Lâm Tiêu quay đầu nhìn lại, cách hắn mấy trăm dặm có một ốc đảo.

Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu.

Lâm Tiêu không có thời gian mừng rỡ, hắn và Phân thân Toản Địa Giáp bay hướng ốc đảo. Lâm Tiêu, Phân thân Toản Địa Giáp đến gần, khí tức sinh mệnh càng lúc càng đậm đặc hơn trong không khí, chỉ hít một hơi lỗ chân lông toàn thân đã nhẹ nhàng nhảy nhót.

Trên ốc đảo sinh trưởng một ít linh dược, mỗi gốc toát ra dược khí đậm đặc chuyển động trên ốc đảo, cực kỳ xinh đẹp. Số lượng linh dược không nhiều nhưng mỗi gốc toàn là linh dược cửu giai, khoảng gần mười gốc.

Lâm Tiêu chưa đáp xuống ốc đảo đã vươn tay ra:

- Lên!

Lực hút mạnh mẽ sinh ra, Lâm Tiêu muốn hút toàn bộ ốc đảo vào Thương Long Tí. Theo Thái Cổ Thương Long nói thì sinh mệnh chi tinh nằm ở vị trí trung tâm ốc đảo.

Lâm Tiêu đang định thu ốc đảo vào chợt bùm một tiếng, có mười mấy cái bóng lao ra khỏi bãi cát xung quanh ốc đảo đánh nát bàn tay chân nguyên, bao vây Lâm Tiêu và Phân thân Toản Địa Giáp lại.

Lâm Tiêu biến sắc mặt. Mười mấy cái bóng cao vài thước, toát ra khí thế kinh khủng, đó là con thú cát đặc biệt chỉ có ở tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu. Một con thú cát tuy khó gặm nhưng Lâm Tiêu không sợ, tuy nhiên mười mấy con thú cát tụ lại, dù hắn vừa mới nâng cao sức mạnh cũng hết sức e ngại.

Lâm Tiêu nhớ đến Thái Cổ Thương Long rất rành Sinh Tử Quỳnh Lâu, hắn hỏi con thú cát có điểm yếu gì không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.