Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu lắc đầu, yêu thú đã trốn thoát. Mới rồi con ưng màu tím kia không biết là yêu thú gì mà có bí pháp chạy trốn mau vậy, bây giờ có đuổi theo cũng không kịp.

Thái cổ thương long truyền âm:

- Ta không cảm giác được khí tức sinh mệnh chi tinh khác. Chắc sinh mệnh chi tinh trong tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu đã bị thu hết rồi.

Chỉ có hai khối?

Lâm Tiêu giật mình, hắn cứ nghĩ sẽ tìm thêm được mấy viên nữa nhưng giờ không được. Ngẫm lại cũng đúng, nghe thái cổ thương long nói sinh mệnh chi tinh trong tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu chừng năm, sáu viên. Lâm Tiêu một lần được ba sinh mệnh chi tinh dã là hiếm có, hiện giờ hắn cầm hai khối, một mặt luyện chế Vương Thể đan, vừa phải giúp thái cổ thương long lấy lại sức mạnh. Hai viên sinh mệnh chi tinh quá ít, hoàn toàn không đủ dùng.

- Được rồi, ngươi đừng nản.

Thái cổ thương long thấy bộ dạng của Lâm Tiêu, nó ngược lại thoải mái nói:

- Tầng thứ ba Thập Nhị Bảo Lâu chỉ có bấy nhiều, lát nữa vào tầng thứ bốn số lượng sẽ cho ngươi vừa lòng, chậc chậc.

Thái cổ thương long nói xong chảy nước miếng thèm.

Tầng thứ tư?

Lâm Tiêu lắc đầu nói:

- Nếu vào được tầng thứ bốn thì tốt rồi, tiếc rằng mỗi lần Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra tất cả võ giả tối đa chỉ đi vào ba tầng đầu được, không nghe nói ai có thể vào tầng thứ bốn.

Trước khi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu Lâm Tiêu có chuẩn bị đầy đủ, biết nhiều bí mật. Quy Nguyên cảnh hậu kỳ võ giả vào Sinh Tử Quỳnh Lâu tối đa chỉ đến tầng thứ ba, trừ phi đột phá Sinh Tử cảnh tại đây mới có khả năng vào tầng thứ bốn.

Thái cổ thương long há mồm cười pha lên:

- Ngươi nghe tin này từ đâu?

- Chẳng lẽ không đúng không?

Thái cổ thương long hầm hừ:

- Tất nhiên là không.

- Long gia ta sống lâu như vậy chưa từng nghe nói Thập Nhị Bảo Lâu của Thần Dược Môn chỉ có thể vào ba tầng đầu. Chẳng qua các ngươi không biết cách khởi động, lại còn hạn chế danh ngạch.

- Chậc chậc, Thập Nhị Bảo Lâu là thánh địa Thần Dược Môn gieo trồng linh dược, có ngàn vạn dược đồng chăm sóc linh dược trong mỗi tầng, làm gì có vụ hạn chế số người?

- Còn hạn chế thực lực thì đúng, bình thường võ giả Quy Nguyên cảnh vào ba tầng đầu là cực hạn, từ tầng thứ bốn trở lên chỉ có Vương giả Sinh Tử cảnh mới sinh tồn nổi. Bởi vì sinh mệnh chi tinh trong đó quá đậm đặc, võ giả Quy Nguyên cảnh vừa tiến vào sẽ nổ tan xác ngay. Ngoài ra võ giả Quy Nguyên cảnh không chống lại nổi thực thú tầng thứ bốn.

Lâm Tiêu kinh ngạc kêu lên:

- Vậy nghĩa là chúng ta có thể vào tầng thứ bốn?

Thái cổ thương long gật gù:

- Dĩ nhiên.

Thái cổ thương long nghiêm túc nói:

- Nhưng không phải bây giờ, chỉ sau khi ngươi lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử. Ngươi có hai khối sinh mệnh chi tinh, nếu trong vòng một tháng hoàn toàn hấp thu, áo nghĩa sinh tử là sẽ trở thành Nửa Bước Vương giả, vậy không thành vấn đề nữa. Ngươi bây giờ mới bước chân vào tầng thứ bốn, chưa gặp thực thú đẳng cấp Vương giả đã bị sinh mệnh chi tinh đậm đặc trong đó thâm nhập vào người làm cho ngươi nổ tung rồi.

- Tiền bối đã nói một viên Vương Thể đan có thể cho người lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử.

- Đúng là Long gia ta nói thế, nhưng phải luyện chế sinh mệnh chi tinh thành Vương Thể đan mới được. Chỗ này kiếm đâu ra luyện dược sư? Hay là . . .

Thái cổ thương long sửng sốt liếc sang Lâm Tiêu, chẳng lẽ hắn là luyện dược sư?

Thái cổ thương long nhíu mày nói:

- Tiểu tử, không phải Long gia xem thường ngươi. Bây giờ ngươi mới là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cùng lắm là luyện dược sư cửu phẩm. Vương Thể đan là nửa bước vương đan, chỉ nhân vật đỉnh cao trong luyện dược sư cửu phẩm mới điều chế được. Một khi luyện chế thất bại sẽ lỗ vốn lớn, không thể làm càn.

Không phải thái cổ thương long tiếc gì sinh mệnh chi tinh, chỉ không nhẫn tâm để Lâm Tiêu lãng phí.

Mắt Lâm Tiêu lóe tia sáng nói:

- Ta biết thưa tiền bối.

Lâm Tiêu cũng muốn dựa vào sinh mệnh chi tinh nắm giữ áo nghĩa sinh tử, nhưng hắn muốn vận dụng hai khối sinh mệnh chi tinh với khả năng lớn nhất. Lâm Tiêu tu luyện Tinh Thần Tôi Thể quyết đã đến cực hạn đệ nhị trọng, tùy thời tiến vào đệ tam trọng, hấp thu sinh mệnh chi tinh thì mất nhiều hơn được. Phân thân Toản Địa Giáp thì sau khi luyện hóa da giáp Thiên Mãn Vương có xu hướng thành Nửa Bước Yêu Vương, khát vọng sinh mệnh chi tinh rất mãnh liệt.

Thái cổ thương long nói cũng đúng, Lâm Tiêu sẽ không tùy tiện luyện chế. Tinh thần lực hiện tại của Lâm Tiêu chỉ mới đột phá cửu phẩm, trước đó hắn cần hấp thu Thiên Ma Phệ Hồn Diễm đã.

Lâm Tiêu triệu hoán Bát Quái Lô ra, tinh thần lực chậm rãi thẩm thấu vào.

Thái cổ thương long trợn to mắt nói:

- Ủa? Đây là bảo bối gì?

Bát Quái Lô bề ngoài mộc mạc nhưng thái cổ thương long cường đại loáng thoáng cảm giác khí tức cực kỳ khủng bố, giống như trẻ sơ sinh ở trước đại dương. Từ sâu trong lòng thái cổ thương long thấy nó thật nhỏ bé.

Sao có thể như vậy?

Vẻ mặt thái cổ thương long rung động. Nó đường đường là thương long viễn cổ, từng đứng trên đỉnh đại lục vậy mà thấy kính sợ một cái lô đỉnh. Chẳng lẽ cái lô này là Cửu Hỏa Càn Khôn Lô, thánh khí siêu cấp của Thần Dược Môn? Không đúng, dù là Cửu Hỏa Càn Khôn Lô thì chỉ là thánh khí, giống như thái cổ thương long, nó không thể nào thấy kính sợ được. Vậy là báu vật gì? Thái cổ thương long rất là thắc mắc.

Lúc này Lâm Tiêu đã thẩm thấu tinh thần lực vào Thiên Ma Phệ Hồn Diễm nằm ở đáy Bát Quái Lô.

Khí tức ma diễm đáng sợ phát ra từ đáy lò, phát tán khí tức khủng bố.

Thanh âm tà ác vang lên:

- Tiểu tử, ngươi lại muốn luyện hóa ta? Không thể thành công đâu, ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn thả ta ra đi, ta sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của ngươi.

Thiên Ma Phệ Hồn Diễm lại dụ dỗ Lâm Tiêu.

Thái cổ thương long cảm nhận khí tức của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, nó giật mình thầm nghĩ:

- A! Trong lô còn trấn áp một thiên hỏa, tiểu tử này muốn làm gì? Định luyện hóa thiên hỏa sao?

Thiên hỏa tương đương đẳng cấp Vương giả nhưng hình dạng khác hẳn yêu tộc, nhân tộc. Lâm Tiêu chỉ là võ giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, muốn vượt cấp hấp thu thiên hỏa là đang đùa với lửa.

Thái cổ thương long chưa kịp nhắc nhở thì Lâm Tiêu đã kéo Thiên Ma Phệ Hồn Diễm ra, nhất muội chân hỏa kết hợp Phần Viêm Quyết từng chút một luyện hóa Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.

Sau khi đột phá Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực bản thân Lâm Tiêu vốn đã tiến bộ kinh người cộng thêm tăng tiến tinh thần lực, hắn đã có đầy đủ năng lực luyện hóa Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.

Dưới đáy Bát Quái Lô, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm kinh hoàng hét rầm lên:

- Không! Tiểu tử, mau thả ta ra!

Năng lượng cấu thành căn nguyên lửa của nó bị Phần Viêm Quyết luyện hóa hấp thu từng chút một, cuối cùng dung nhập vào nhất muội chân hỏa. Thiên Ma Phệ Hồn Diễm vùng vẫy không ngừng phát ra trùng kích linh hồn nhập vào đầu Lâm Tiêu nhưng vô dụng.

Thái cổ thương long trợn mắt há hốc mồm. Đây là công pháp gì mà luyện hóa được thiên hỏa từng chút một dễ dàng như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.