Chương trước
Chương sau
Đây là vì nguyên khí thiên địa trong cực phẩm nguyên thạch cô đọng đến cực độ, võ giả Quy Nguyên cảnh khó thể hấp thu, chỉ Nửa Bước Vương giả, Vương giả Sinh Tử cảnh mới từ trong đó hấp thu được nguyên khí thiên địa nâng cao chân nguyên cho bản thân.

Số tài sản trên người Lâm Tiêu khiến hắn khó vừa mắt nguyên thạch bình thường, chỉ một số báu vật có ấn ký Vương giả mới khiến hắn động lòng. Nhưng cực phẩm nguyên thạch khác với nguyên thạch bình thường, một khối đã có giá trị kinh người, Vương giả Sinh Tử cảnh cũng phải động lòng. Thấy nhiều cực phẩm nguyên thạch như thế, tim Lâm Tiêu đập nhanh.

Cực phẩm nguyên thạch thuộc về đồng tiền mạnh, Vương giả Sinh Tử cảnh đều cần nó. Nếu đổi cực phẩm nguyên thạch thành hạ phẩm nguyên thạch cùng giá trị thì số lượng là gấp vạn lần cực phẩm nguyên thạch, nhưng sức mua kém xa cực phẩm nguyên thạch.

Bình thường Nửa Bước Vương giả có một, hai ngàn ức đã là rất nhiều rồi, ba ngàn ức cực phẩm nguyên thạch là khái niệm gì? Nếu may mắn có thể đấu giá được binh khí Vương giả trong hội đấu giá cao cấp nhất đại lục.

Đương nhiên đây là mặt lý luận, dù sao binh khí Vương giả rất hiếm hoi, trên Đại lục Thương Khung hiện tại không có đoàn tạo sư nào có thể chế tạo ra binh khí Vương giả. Tất cả cường giả Đại lục Thương Khung đang dùng binh khí Vương giả đều là đào từ cấm địa Vương giả. Những cấm địa này nhiều nguy hiểm, Vương giả Sinh Tử cảnh có khả năng sẽ chết, nên bất cứ binh khí Vương giả nào đều rất kinh người.

Trong khi tinh thần Lâm Tiêu kích động đột nhiên ngoài nhà đá có thanh âm khẽ khàng. Lâm Tiêu nhấc tay lên vội thu hết cực phẩm nguyên thạch vào Thương Long Tí.

Lâm Tiêu quay đầu lại, một đoàn người xuất hiện bên ngoài nhà đá, là nhóm Hứa Mạn. Hai phe ánh mắt giao nhau. Khi thấy cảnh tượng trong nhà đá, đoàn người Hứa Mạn biến sắc mặt.

- Là hắn?

Mọi người sửng sốt, giây sau ánh mắt sắc lạnh. Bí cảnh là lúc trước bọn họ vất vả lắm mới phát hiện ra, vì thực lực không đủ nên mãi không nói ra, để một mình độc chiếm. Hiện tại bọn họ đột phá Nửa Bước Vương giả, vội vàng chạy tới ngay. Không ngờ có người vào một nhà đá trước bọn họ, làm mấy người có nhiều suy nghĩ riêng.

La Bàn vốn gai mắt Lâm Tiêu, gã nhếch mép cười nhạt:

- Mạn Nhi muội muội, mới rồi ta đã bảo tiểu tử này có điều lạ. Mạn Nhi muội muội thấy chưa? Tiểu tử này luôn bám theo chúng ta, hơn nữa tìm đến bí cảnh. Theo ta thấy vừa rồi đệ tử Di Thiên cung gặp yêu thú tân công không chừng là âm mưu của tiểu tử này.

La Bàn vừa nói vừa tiến lên trước một bước, cùng mấy người bên cạnh chặn kín cửa nhà đá không chừa kẽ hở, ánh mắt độc ác nhìn Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu nói:

- Rõ ràng là ta vào nhà đá trước, nói gì theo dõi? Mấy vị không thấy buồn cười sao?

La Bàn lạnh lùng nói:

- Hừ! Ai biết có phải ngươi bám theo chúng ta mới phát hiện bí cảnh, thông qua thủ đoạn hèn hạ nào đó chạy đến trước chúng ta không?

La Bàn nhìn nhà đá trống rỗng, ánh mắt hung ác nói:

- Tiểu tử thối, đừng bảo chúng ta không cho cơ hội. Nói đi, ngươi mới tìm được gì trong nhà đá, ngoan ngoãn giao ra đây, có lẽ chúng ta sẽ suy nghĩ tha cho ngươi, không thì đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!

Đám người La Bàn cảm nhận nguyên khí dao động đậm đặc trong nhà đá, bọn họ biết Lâm Tiêu chiếm được báu vật gì đó. Ai nấy nổi ý xấu, ánh mắt lạnh lùng.

Lâm Tiêu lạnh băng nhìn Hứa Mạn, Triệu Vô Cực:

- Mấy vị cũng nghĩ vậy sao?

Trong chín người có sáu người là Nửa Bước Vương giả, còn lại ba là vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ. Khiến Lâm Tiêu e ngại là Hứa Mạn Di Thiên cung, thanh niên lưng cõng trọng kiếm. Khí thế của hai người rất đáng sợ, không phải Nửa Bước Vương giả bình thường.

Hứa Mạn nhíu mày, khẽ thở dài:

- Nghĩ tình lúc trước ngươi cứu tỷ muội Di Thiên cung, ngươi giao ra thứ lấy trong nhà đá đi, Hứa Mạn ta bảo đảm ngươi sẽ an toàn rời khỏi đây. Ta chỉ giúp được bấy nhiêu.

La Bàn cười khẩy nói:

- Mạn Nhi muội muội, làm vậy không ổn, ai biết hắn giao ra báu vật có phải là lây từ nhà đá không? Vậy đi, tiểu tử hãy giao hết báu vật trong không gian giới chỉ của ngươi ra đây, đợi chúng ta tìm kiếm xong sẽ tha ngươi đi, không thì . . .

Sát khí trong mắt La Bàn không cần nói rõ cũng biết. Nếu trong tình huống khác, đối với Lâm Tiêu cái gai trong mắt La Bàn sớm giết tới rồi, gã cần gì nói nhảm nhiều. Nhưng trước mặt Hứa Mạn, La Bàn đã cố gắng kiềm chế.

Lâm Tiêu cười phá lên:

- Ha ha ha!

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng, mặt không biểu tình nói:

- Xem ra không thương lượng được rồi.

La Bàn lạnh lùng cười:

- Thế nào? Ngươi không đồng ý sao? Tiểu tử, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ vào!

La Bàn cao cao tại thượng nhìn xuống Lâm Tiêu, tràn ngập khinh thường.

Keng!

Đáp lại gã là Lâm Tiêu rút Lôi Đình đao ra.

La Bàn như thấy chuyện gì buồn cười, gã cười to bảo:

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, ngươi cho rằng bằng một mình ngươi có thể chống lại đoàn người chúng ta sao? Ngây thơ quá. Một người trong chúng ta đủ đối phó ngươi!

Mặt La Bàn vặn vẹo. Hứa Mạn nhíu mày, thở dài.

Lâm Tiêu lạnh lùng nói:

- Thử thì biết.

La Bàn ngừng cười, liếm môi nói:

- Như ngươi mong muốn, đừng tưởng rằng ngươi là Nửa Bước Vương giả thì ghê gớm lắm. Một mình ta dư sức đối phó ngươi, hy vọng ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, nếu không thì chết đi.

Ầm!

Ánh sáng đen bùng nổ, La Bàn lao nhanh hướng Lâm Tiêu, chém một nhát đao.

- Vô Cực Ma Đao, chém!

Ầm ầm ầm!

Đao quang màu đen hiện ra trong thiên địa, đao quang ngưng tụ đến mức tận cùng tung hoành không gì sánh được, hóa thành cột chống trời khổng lồ. Khói đen đáng sợ dọc theo đao quang khuếch tán, lực lượng khủng bố như núi lửa phun trào, trời sụp đất nứt, không gì địch nổi. Chỉ riêng khí thế đã làm ba cường giả vô địch Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đứng ở cửa nhà đá thụt lùi, mặt trắng bệch không dám nhìn gần.

Xoẹt!

Lâm Tiêu đối diện đòn công kích này, hắn siết chặt Lôi Đình đao, lắc người. Ánh mắt Lâm Tiêu sắc lạnh nhìn thẳng tới trước.

Xoẹt!

Lâm Tiêu nắm bắt thời cơ không nhanh tưởng tượng nổi. Lâm Tiêu như lôi quang chợt xuất hiện trước mặt La Bàn, chiến đao hóa thành biển sấm sét màu lam tuôn ra.

Ầm ầm ầm!

Đao quang lôi điện màu lam và đao quang ma khí đen va chạm giữa hư không. Chuyện khiến mọi người kinh hoàng xảy ra. Chỉ va chạm một lần, La Bàn bay ngược ra, ngực áo rách. Áo giáp nguyên khí phòng ngự thượng phẩm nứt rạn như mạng nhện. La Bàn há mồm hộc cả bãi máu, tròng mắt suýt lồi ra.

Một đao, La Bàn bị đánh bay ra ngoài.

Mọi người xoe tròn mắt.

La Bàn tức giận quát:

- Sao có thể như vậy!?

La Bàn cố gắng ngừng thế bay, đôi mắt tràn ngập khó tin. La Bàn là ai? Thiếu chủ Phái Vô Cực, tuy không sánh bằng thiên tài danh chấn Đế quốc Thần Võ như Hứa Mạn của Di Thiên cung, Triệu Vô Cực của Danh Kiếm sơn trang nhưng trong đế quốc cũng khá nổi tiếng, danh tiếng lan xa. Sao La Bàn có thể thua đối phương chỉ trong một chiêu?

Hai Nửa Bước Vương giả khác kinh kêu:

- La Bàn!

Hai Nửa Bước Vương giả bay ra một trái một phải bọc đánh Lâm Tiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.