Chương trước
Chương sau
Xuy xuy xuy…

Không gian dao động rốt cục đi tới bên cạnh Lâm Tiêu, vừa xuất hiện lập tức dẫn phát phản ứng dây chuyền, bởi vì không gian lực quá mức ngưng tụ, quanh thân Lâm Tiêu lập tức xuất hiện khe không gian rậm rạp thật nhỏ, khe không gian như mở miệng nhỏ tối đen, thâm thúy bí ẩn, tản ra khí tức nguy hiểm.

- Không tốt!

Trong lòng Trần Bân cả kinh, hiện tại Lâm Tiêu còn đang ngộ đạo, tinh thần rất khó cảm giác tình huống bên ngoài, một khi bị nhiều khe không gian xuất hiện sẽ tan xương nát thịt, thi cốt vô tồn, nhưng hắn còn cách xa Lâm Tiêu một khoảng cách, căn bản không kịp ra tay, cho dù kịp lúc nhưng hắn cũng không cách nào đối kháng khe không gian để cứu viện.

Tiểu tử này gợi ra động tĩnh cũng quá khoa trương, bây giờ tốt lắm, khe không gian xuất hiện xem hắn làm sao mà sống sót.

Những cao thủ có mặt có người vui sướng khi thấy người gặp họa, hoặc là tiếc hận, người như Lưu Diệp cùng Từ Mạc càng có tia hưng phấn.

Rốt cục, từng khe không gian nho nhỏ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lâm Tiêu, va chạm vào không gian lực đang tràn vào thân thể hắn.

Chỉ khoảnh khắc trên người Lâm Tiêu xuất hiện vô số vết rạn tinh mịn, thật giống như đồ sứ tinh mỹ, tùy thời đều sắp vỡ tan, nhưng làm mọi người khiếp sợ chính là khe không gian không thể tiếp tục đánh lên thân thể Lâm Tiêu, ngược lại bị trừ khử thật quỷ dị, cuối cùng biến thành hư vô.

Ngay sau đó thân thể Lâm Tiêu nhanh chóng khôi phục, hoàn hảo không chút tổn hao gì.

Mọi người vô cùng khiếp sợ, sự tình phát triển vì sao không giống như trong tưởng tượng của mình? Khe không gian cường đại thế nào, cho dù là khe không gian cực nhỏ cũng đủ cắt vỡ Nửa Bước Vương Giả thành hai nửa, hơn nữa căn bản không thể ngăn cản, nhưng vừa rồi thật nhiều khe không gian tinh mịn đánh lên nhưng chỉ mở ra vết thương thật nhỏ trên thân thể Lâm Tiêu, ngay sau đó khép lại thật nhanh, khi nào thì uy lực khe không gian yếu như vậy?

Trong lòng phó đảo chủ áo tro càng thêm khiếp hãi, trong mắt hắn hiện lên lệ mang, âm thầm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ, vừa rồi hắn mở ra khe không gian thật nhỏ, như vậy thử mở lớn hơn nữa.

Tâm niệm vừa động, một cỗ không gian dao động càng thêm cường đại đi tới trước mặt Lâm Tiêu.

Ông!

Không gian dao động cường đại làm không gian rối loạn, một mảnh khe không gian càng lớn hơn xuất hiện, cắt mở thân thể Lâm Tiêu.

Khe không gian vừa tiếp xúc thân thể Lâm Tiêu, lập tức nhanh chóng biến mất, mà thân thể hắn lại khép lại thật nhanh, đồng thời mọi người rõ ràng nhìn thấy bên trong thân thể hắn có từng đạo không gian đạo văn lưu chuyển.

Ta thật không tin!

Sắc mặt phó đảo chủ áo tro trầm xuống, muốn tiếp tục ra tay, đúng lúc này…

Oanh!

Tình huống điên cuồng hấp thu không gian lực trên người Lâm Tiêu chợt dừng lại, không gian lực sụp xuống, hình thành một vùng trống hư vô, ngay sau đó lại ầm ầm trướng lên, trùng kích khắp bốn phương tám hướng.

Ông ông ông…

Không gian trùng kích mãnh liệt lập tức dẫn phát thật nhiều khe không gian nổ bắn ra, đem đảo chủ cùng hai phó đảo chủ đứng gần Lâm Tiêu nhất hung hăng quét bay ra ngoài, bay thẳng hơn một ngàn thước mới dừng lại.

Phốc xuy…

Trong miệng phun ra ngụm máu tươi, lão giả áo tro đứng gần nhất chật vật không chịu nổi, áo bào rách tung tóe, tóc tai tán loạn, khóe môi rỉ máu, so sánh mà nói đảo chủ cùng nữ phó đảo chủ tốt hơn nhiều.

Không gian nổ tung, Lâm Tiêu rốt cục mở mắt, một đạo không gian lực chợt lóe lên trong mắt của hắn.

- Lâm Tiêu gặp qua đảo chủ, hai vị phó đảo chủ.

Lâm Tiêu thoáng hành lễ, sau đó mỉm cười nhìn lão giả áo tro:

- Vừa rồi đa tạ Hứa phó đảo chủ xuất thủ tương trợ, chế tạo nhiều khe không gian như vậy, không gian thể của Lâm mỗ mới có đại thành, vô cùng cảm kích.

Võ giả bình thường khi lâm vào ngộ đạo, căn bản không cảm ứng được tình huống bên ngoài, một khi bị quấy rầy, sẽ dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, thất bại trong gang tấc, nhưng Lâm Tiêu thì khác, hắn có thần hồn, ba người kia vừa tới hắn liền biết được, mà lão giả áo tro mờ ám cũng không gạt được thần hồn của hắn.

Nhưng khe không gian là ác mộng đối với Nửa Bước Vương Giả, mà đối với Lâm Tiêu không phải là nguy hiểm gì, chỉ cần không phải khe không gian khổng lồ nháy mắt tiêu diệt hắn, khe không gian bình thường căn bản không cách nào làm tổn thương tới hắn, chẳng những không mang tới nguy hiểm, ngược lại càng giúp hắn lĩnh ngộ không gian áo nghĩa cùng thuộc tính.

Không gian thể đạt tới đại thành, đại biểu thân thể Lâm Tiêu có thể vô hạn thừa nhận toàn bộ không gian đạo văn lực, không cần lo lắng bị không gian lực cường đại xé rách thân thể, làm cho hắn bị nổ tan xác mà chết.

- Nguyên lai những khe không gian vừa rồi là do Hứa phó đảo chủ làm ra tới, khó trách lại có quy luật như thế.

- Hứa phó đảo chủ là muốn làm gì, chẳng lẽ thật sự như lời Lâm trưởng lão đã nói, hắn biết thân thể Lâm trưởng lão không sợ hãi khe không gian, cho nên cố ý chế tạo ra?

- Nói đùa gì vậy, lời nói mỉa mai mà ngươi cũng nghe không ra, ngươi là kẻ ngu ngốc sao.

Mọi người thấp giọng nghị luận, xì xào bàn tán.

Sắc mặt Hứa phó đảo chủ thật khó xem, hắn như thế nào cũng không ngờ mình chẳng những không thể phá hủy quá trình ngộ đạo của Lâm Tiêu, ngược lại còn giúp cho Lâm Tiêu đột phá không gian thể nhanh hơn.

Tiểu tử Lâm Tiêu chẳng lẽ là quái vật hay sao, vừa lĩnh ngộ không gian đạo văn lực chưa bao lâu, đã tu luyện thành không gian thể, phải biết rằng bản thân hắn nắm giữ ba không gian đạo văn lực, nhưng bởi vì không gian thể còn chưa đạt tới đại thành, vì vậy vẫn còn chậm rãi tăng lên.

Càng làm cho hắn khó chịu nổi chính là Lâm Tiêu đã biết mờ ám của hắn, chẳng những không lưu mặt mũi cho hắn, ngược lại còn trực tiếp nói ra, làm trong lòng hắn vô cùng tức giận.

- Ha ha.

Hứa phó đảo chủ cười giả tạo:

- Lâm trưởng lão, ta thấy ngươi điên cuồng hấp thu không gian lực, nhất định là đang đột phá, cho nên mới đưa chút hỗ trợ, không nghĩ tới quả nhiên hữu hiệu, ngươi không cần cảm tạ ta, mọi người đều là người của chấp pháp điện, đây cũng nên làm.

Hắn cũng là một nhân vật, bị Lâm Tiêu vạch mặt cũng không hề xấu hổ, trực tiếp nói theo lời của Lâm Tiêu, chợt cười nói:

- Lâm trưởng lão có thiên phú như vậy, quả nhiên kinh thiên động địa, chưa qua bao lâu đã lĩnh ngộ hai không gian đạo văn lực, theo xu thế này muốn lĩnh ngộ ba đạo bốn đạo cũng không cần dùng bao lâu, như vậy đã có thể trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, tới lúc đó toàn bộ võ giả Đảo Mê Thất đều phải nhờ vào ngươi thôi.

Lời của hắn là muốn nói cho toàn bộ mọi người có mặt nghe thấy.

- Hứa phó đảo chủ quá đề cao ta, ta chỉ là một trưởng lão mà thôi, sao có thể so sánh với Hứa phó đảo chủ.

Trong lòng Lâm Tiêu cười lạnh, nói.

- Đâu có đâu có, Lâm trưởng lão thiên phú cao như thế, lúc trước mới tới đã đánh bị thương Trần Bân phân đảo chủ, hiện tại sau khi đột phá thực lực sẽ tăng mạnh, làm phó đảo chủ như ta cũng cảm thấy tâm động, không bằng ta và ngươi luận bàn một chút thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.