Chương trước
Chương sau
Phanh!

Máu tươi phiêu tán đầy trời, đôi tay nữ tử phút chốc bạo vỡ, huyết vụ tràn ngập, một cỗ lực lượng hủy diệt kinh khủng từ chỗ vết cụt tay lan tràn vào trong cơ thể của nàng.

- Lực lượng thật khủng khiếp!

Song chưởng dập nát, trong mắt nữ tử toát ra vẻ sợ hãi, nàng thật không ngờ Lâm Tiêu mạnh mẽ tới bậc này, tuy đối phương có vương giả chi binh cường đại nhưng nàng tự nhận thực lực của mình phải cao hơn đối phương, vì sao hắn lại mạnh mẽ tới như vậy?

- Chết!

Lâm Tiêu lại đánh úp tới, Toái Thiên Phủ không chút do dự chém xuống.

- Trốn!

Nữ tử bộc phát ra cỗ huyết khí cường đại, ngăn trở tiến công của Lâm Tiêu, ngay sau đó không gian lực lưu chuyển đầy trời, thân thể nàng trốn vào hư không, muốn dựa vào việc mình có không gian áo nghĩa tránh né đối phương công kích, đồng thời trên tay nàng lan tràn chân nguyên nhanh chóng khôi phục cánh tay của mình.

- Còn muốn chạy, chạy được sao?

Nhìn thấy đối phương muốn trốn vào hư không, chiến phủ trong đầu Lâm Tiêu chợt run lên, lần đầu tiên thi triển đao hồn lực.

Ông!

Một cỗ lực lượng vô hình giam cầm hư không.

- Không tốt!

Sắc mặt nữ tử đại biến, dưới áp lực của đao hồn không gian đông cứng lại, nàng không thể trốn vào hư không, thân hình vừa khựng lại thì chiến phủ của Lâm Tiêu đã bổ lên người nàng, nhất thời phủ kình cô đọng cực độ lập tức xuyên thấu qua chân nguyên hộ thể của nàng, xâm nhập vào.

Phốc!

Há miệng phun ra ngụm máu, thân hình nữ tử bị chấn đi ra, lảo đảo văng ra ngoài, nửa thân hình bị chấn vỡ, bạo thành huyết vụ, thân hình rơi xuống nước biển tạc lên sóng lớn cả ngàn thước.

Hô!

Động tác của Lâm Tiêu không chút dừng lại, bổ thẳng vài búa, lực lượng cường đại bao phủ phạm vi mấy trăm dặm, vô cùng rộng lớn.

- Không!

Nữ tử phát ra tiếng kêu to hoảng sợ, trơ mắt nhìn thấy phủ quang đánh úp tới, nửa thân hình còn lại bị chém thành huyết vụ, nhuộm đỏ nước biển xanh thẫm, đột nhiên ngay địa phương nữ tử vẫn lạc hiện ra bảy xiềng xích không gian đạo văn, tản ra khí tức không gian nồng đậm.

Lâm Tiêu ngẩn ra, hắn lần đầu tiên chứng kiến hiện tượng như vậy, sau khi Vương giả Sinh tử cảnh vẫn lạc không gian đạo văn lại không hề tiêu tán.

Hô!

Khẽ vẫy tay nhiếp bảy không gian đạo văn, trong nháy mắt tay hắn tiếp xúc, một loại cảm giác mãnh liệt dâng lên trong đầu hắn, cho hắn biết hắn có thể hoàn toàn hấp thu không gian đạo văn kia, sau đó chuyển hóa thành cảm ngộ của chính mình, làm cho không gian áo nghĩa của mình tinh tiến.

Lúc này Lâm Tiêu có chút hiểu được vì sao đối phương muốn giết mình đoạt lấy không gian đạo văn.

- Sao lại như vậy!

Cách đó không xa, Lực Quỷ Vương vẻ mặt kinh hãi, ngay lúc hắn còn chưa kịp phản ứng Ma Quỷ Nữ đã bị Lâm Tiêu giết chết, làm cho hắn không dám tin vào hai mắt của mình.

- Không nên gấp gáp, lập tức tới lượt ngươi ngay đây!

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn hắn đăm đăm.

- Đáng giận!

Lực Quỷ Vương xoay người trốn vào hư không muốn rời khỏi, trong lòng không thể tin được đối phương sao lại mạnh mẽ tới mức độ này, hắn hiểu rõ thực lực Ma Quỷ Nữ, cho dù đối phương có vương giả chi binh cũng không thể đánh chết nàng, nhưng một màn phát sinh vượt qua sự hiểu biết của hắn.

- Đi được sao!

Đao hồn lực tràn ra, Tu Di phủ pháp bộc phát, trực tiếp đem đối phương chấn văng khỏi hư không.

Khí tức khủng bố đánh xuống đem Lực Quỷ Vương đánh bay ra ngoài, phủ quang mãnh liệt đánh lên ngực hắn, hắn không ngừng phun ra máu tươi, chật vật không chịu nổi.

- Không ngờ là đao hồn!

Lực Quỷ Vương trừng lớn hai mắt, trong lòng sợ hãi, Ma Quỷ Nữ không nhận ra đao hồn lực nhưng hắn cũng là đao khách làm sao không rõ đao hồn cường đại.

Sao lại thế này! Trong lòng Lực Quỷ Vương hoàn toàn rối loạn, thân là đao khách, hắn hiểu rõ tu luyện đao hồn khó khăn bao nhiêu, hắn đã bước vào sinh tử cảnh từ lâu, nhưng tới bây giờ chỉ luyện được đao ý thập phẩm viên mãn, chưa lĩnh ngộ đao hồn, mà đối phương chỉ mới bước vào sinh tử cảnh chẳng những có vương giả chi binh, thậm chí lĩnh ngộ cả đao hồn, đây quả thật hoàn toàn phá vỡ nhận tri của hắn.

Ông!

Lực lượng cường đại tràn ngập, giam cầm hư không chung quanh Lực Quỷ Vương, Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn đối phương, thản nhiên nói:

- Hiện tại ngươi có thể đáp vấn đề của ta rồi chứ!

Đôi mắt Lực Quỷ Vương đỏ bừng, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đắc tội với ai sao!

Lâm Tiêu nhướng mày:

- Còn dám cãi bướng!

Phốc!

Phủ mang chợt lóe, cánh tay trái Lực Quỷ Vương bay ra ngoài, máu tươi bay tứ tung.

- Sự kiên nhẫn của ta có hạn!

- Giết ta, ngươi cũng sống không được!

- Trả lời không hài lòng!

Phốc!

Lại một đạo phủ mang hiện lên, cánh tay phải Lực Quỷ Vương lại văng ra, lực lượng hủy diệt trong Toái Thiên Phủ lại nhảy vào cơ thể hắn, đau đớn kịch liệt làm khuôn mặt hắn vặn vẹo trắng bệch.

- Yên tâm đi, ta sẽ cho ngươi chết rất chậm!

Lâm Tiêu thản nhiên nói, biểu tình lạnh lùng làm cho người ta dựng đứng tóc gáy.

Xuy xuy xuy!

Phủ mang tung hoành, hai chân Lực Quỷ Vương lại bị chém đứt, trên người xuất hiện thật nhiều vết thương, máu tươi tung tóe.

- Ta nói, ta nói!

Lực Quỷ Vương rốt cục không còn chịu nổi, thống khổ kêu to:

- Đảo Mê Thất là dưỡng thực tràng của đại ca chúng ta!

- Dưỡng thực tràng?

Trong lòng Lâm Tiêu cả kinh, chẳng những là hắn, những cao thủ trong Thương Long Tí đều chấn kinh, bọn họ lần đầu tiên nghe cách nói như vậy.

- Đúng vậy, đại ca chúng ta tên Bạo Liệt Vương, là minh chủ Vô Tận Hải bắc hải Liên minh Thiên Thủy, cũng từng là võ giả Đảo Mê Thất, về sau trở thành vương giả mới thoát khỏi Đảo Mê Thất.

- Bạo Liệt Vương, chẳng lẽ là hắn?

Bên trong Thương Long Tí, Lam Du Vân chấn kinh, nói:

- Đảo chủ, nếu như ta không đoán sai, Bạo Liệt Vương kia tên là Hỏa Liệt, là một cường giả hơn hai trăm năm trước, cũng là Vương giả Sinh tử cảnh đầu tiên của Đảo Mê Thất, theo ghi chép hơn hai trăm năm trước số lượng cao thủ trong Đảo Mê Thất không nhiều, đại đa số mọi người chỉ đạt tới Quy nguyên cảnh, không có một Nửa Bước Vương Giả, trật tự cực kỳ hỗn loạn. Lúc ấy Hỏa Liệt là đệ nhất thiên tài trong đảo, hắn hoành không xuất thế, hơn ba mươi tuổi trở thành cao thủ vô địch Quy nguyên cảnh, thành đệ nhất cao thủ trong đảo, là đảo chủ đầu tiên, về sau tựa hồ sau một lần đi thám hiểm cổ thành thâm uyên, cổ thành đã xảy ra biến động thật lớn, đảo chủ Hỏa Liệt bị nhốt bên trong, không ít người đều cho rằng hắn đã chết, không nghĩ tới nửa năm sau hắn xuất hiện đã trở thành Nửa Bước Vương Giả, về sau hắn là người đầu tiên xâm nhập đạo văn cấm địa, tiêu phí bảy năm thời gian trở thành Vương giả Sinh tử cảnh đầu tiên trong Đảo Mê Thất, sang năm thứ hai hắn đi vào dải không gian mảnh nhỏ, rời khỏi Đảo Mê Thất.

Lam Du Vân dừng một chút, sau đó nói tiếp:

- Đáng nhắc tới chính là sau thời kỳ của Hỏa Liệt, cao thủ trong Đảo Mê Thất ngày càng nhiều, Nửa Bước Vương Giả không ngừng xuất hiện, hình thành cục diện có được mấy trăm Nửa Bước Vương Giả như hiện giờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.